Sáng sớm hôm sau mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng để Nguyễn Ngọc gia tuyên bố đứa cháu gái yêu quý trở về, và cũng trao lại quyền ở Mạnh Ninh. Nhưng Hạ Như Nguyệt ngay ở phút chót lại không muốn ông mình tuyên bố rầm rộ như vậy, cô muốn được như Phương Nga hay Anh Thư, tự mình giành lấy điều mình muốn. Cô không muốn người khác gièm pha sau lưng mình, tuy cô không quan tâm, nhưng cô muốn ngồi lên vị trí khiến người khác tâm phục khẩu phục. Buổi họp báo dừng lại đột ngột ngay phút chót khiến nhiều người định nịnh bợ lại hoang mang. Nhưng nếu cô ngồi một phát lên vị trí đó sẽ khiến lòng người không phục. Đó là điều mà Như Nguyệt không hề muốn. 
"Ông ngoại, con xin lỗi, con đã phụ tấm lòng của ông" 
"Không sao, là ta suy nghĩ không chu đáo, không nghĩ cho suy nghĩ của người trẻ các con, được rồi, dù gì sau này vị trí đó vẫn là của con dù sớm hay muộn, con làm gì cũng được nhất định phải suy nghĩ kĩ để không được hối hận" 
"Dạ, con muốn đến Mạnh Ninh làm thực tập sinh để con học tập kinh nghiệm 
thực tế trước ạ, cũng coi như con kiểm tra nhân viên cho ông" 
"Được rồi, để ta cho người sắp xếp cho con" 
"Vâng ạ, con cảm ơn ông" 
"Thế hôm nay ở nhà nghỉ ngơi hoặc đi chơi cho đã đi" 
"Vâng ạ" 
Hạ Như Nguyệt lại trở về phòng lười biếng nằm ở giường, còn ông ngoại cô lại phải lo lắng cho người xử lí mớ hỗn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3620055/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.