Hạ Như Nguyệt cuối cùng cũng có thể thực hiện được ước mơ mà bản thân hằng mong ước. Tuy có rất nhiều luyến tiếc tồn tại lại nơi đây, nhưng cô không thể để chúng kéo chân mình lại. Cô muốn bay cao, bay xa, rời khỏi chốn thị phi này, để tới khi nào khoác lên mình được đôi cánh của ước mơ, của hi vọng, khi ấy cô sẽ trở về, lấy lại những gì vốn thuộc về mình.
Từ đằng xa phía sau, ở cả hai phía góc sân bay đều có người. Đó từng là hai người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời cô. Nhưng đều phản bội cô. Một người là người cô yêu nhất, một người là người yêu cô nhất.
Người cô yêu nhất là Hạ Thanh Phương, cha cô, người cô từng coi là quan trọng nhất, cũng là người từng chiều chuộng cô hết mực. Từng là người cha đáng kính, yêu thương vợ con. Nhưng chỉ vì thứ gọi là an vui hưởng lạc mà đã đánh mất cả một gia đình hạnh phúc. Có lẽ ông ta đã hối hận rồi, chỉ dám đứng tạm biệt cô từ xa, rồi rơi những giọt nước mắt muộn màng. Hối hận vì những chuyện tồi tệ mà bản thân đã gây ra, nhưng đã quá muộn rồi.
Người còn lại kia là Nguyễn Mạnh Chiến, là người đàn ông thứ 2 mà cô yêu, là người yêu cô nhất, là người đã bỏ cô lại một mình giữa cũng cô cần nhất, là người trực tiếp khiến cô phải nằm trên bàn phẫu thuật ghép tim, là người cô yêu nhất sau cha cô, cũng là người cô hận nhất. Nhưng hắn giờ đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3585008/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.