Sự nhiệt huyết hăng hái của tuổi trẻ khiến cho Hạ Như Nguyệt lao đầu vào làm việc và làm việc. Cũng không hiểu sao hồi này tiệm dâu tây nhỏ của cô lại chốt được nhiều đơn như vậy. Là do Trịnh Tô Tần marketing tốt, hay do ai đó đã nhúng tay vào việc kinh doanh với mục đích bố thí cho cô. Việc lên lớp dạy đều đều của cô cũng không có đạt hiệu quả như trước. Có lẽ việc báo thù đã khiến cho cô quá mệt mỏi. Bên cạnh đó giáo viên còn không phải là nghề nghiệp mà cô thích nữa. Thời gian cứ dần trôi, hơn một tháng sau, ai cũng nhận thấy được sự tiều tụy của cô. Gương mặt trái xoan cân đối giờ đã gầy hóp lại. Việc điên cuồng chạy theo một lúc nhiều công việc, đồng thời là không chịu nhận sự giúp đỡ từ bạn bè khiến cho cô ấy quá mệt mỏi.
Hôm nay cô vẫn lên lớp như mọi ngày, nhưng cô đã lăn xuống ngay trên bục giảng. Hạ Như Nguyệt cứ thế ngất đi và mau chóng được đưa vào bệnh viện.
Cô mơ hồ đứng trước cửa một lớp học. Đó là lớp cũ của cô. Lớp 9B.
......
"Các cậu muốn trở thành ai trong tương lai"- Hạ Như Nguyệt quay sang vừa hỏi vừa đùa giỡn với đám bạn
"Tớ muốn tiếp tục sự nghiệp của cha tớ"- Nguyễn Mạnh Chiến nhanh chóng trả lời
"Tớ thì sẽ trở thành một sĩ quan hậu cần"- Tạ Quang Hưng cũng nói lên ước mơ của mình.
"Tớ muốn trở thành một hướng dẫn viên du lịch, không muốn bị ảnh hưởng và phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3585006/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.