Trong cơn mê man vì sự tác động của thuốc mê, Hạ Như Nguyệt lại mê man nhớ về ngày đó.
...
Năm Hạ Như Nguyệt 17 tuổi, trận tuyết lớn đang đổ xuống ngoài hiên, Hạ gia gặp biến, gia sản bán sạch. Hạ Kim Khanh đã nhanh chóng được Hạ Kim Dung đón về Trần gia. Hạ Thanh Phương cũng đã trốn đi để tránh bọn siết nợ.
"A Nguyệt, mau đưa các em con đi vào ông Ngoại"
"Mẹ à, còn mẹ thì sao?"
"Mẹ đã gả cho cha con, không thể để ông ấy ở đây để bị bọn xã hội đen đó giết được"
"Đã vào tình cảnh này rồi mà mẹ"
"Ông ta ngoại tình, còn có con ngoài dã thú, mẹ à, mẹ đường đường là đại tiểu thư Nguyễn gia, tại sao mẹ phải khổ thế chứ"
"Chú Trần, mau đưa các em con tới dinh thự Nguyễn Ngọc gia, gọi ông ngoại con tới đây" ( Chỉ Nguyễn gia ia cô Bích Hợp, dòng chính Nguyễn gia)
Hạ Như Nguyệt không thể lôi được mẹ mình đi, cô Bích Hợp vẫn vô vọng ngồi đó để chờ chồng về. Nhưng cha cô đã trốn đi thật xa rồi.
Cuối cùng không phụ lại sự chờ đợi, Hạ Thanh Phương cũng đã quay về. Thì ra ông ta cũng không phải là quá hèn mọn mà chạy lấy thân mình. Ông ta đã trở về, bọn đòi nợ cũng đã túc trực ngoài cổng. Bọn chúng lao vào đấm tới tấp vào mặt Hạ Thanh Phương, sau đó ném ra một đống giây nợ. Trong lúc tên cầm đầu đúng đó thì bọn tay sai đã niêm phong cả căn biệt thự.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-yeu-lai-tu-dau-duoc-khong-/3584997/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.