Xe dừng trước một căn vila, với quy mô không quá nổi trội mà chỉ ở mức ổn. Anh cũng không có tính lãn phí, tương lai sẽ ở Mỹ cũng ít khi về nước nên mua một căn vila như này là đủ.
Anh dìu cô xuống xe, Lý Hào thì đi sau. Anh dìu cô bước vào nhà còn Lý Hào thì lấy dù che đi ánh mặt trời chói chang kia. Cô vừa bước vào phòng thì đã ngửi được mùi thơm ngào ngạt của hoa.
- " Dạ Yến Thảo? "
- " Đúng vậy, em bảo em thích loài hoa này nên anh đã đặc biệt chuẩn bị. Nhưng nó được trồng ở ban công, ở trong phòng chỉ có vài chậu. Khi nào em có thể nhìn thấy ánh sáng thì lúc đấy có thể tha hồ ngắm hoa " Dạ Hạo Hiên đáp
Anh đỡ cô ngồi lên giường, Trình An Nãy mỉm cười vui vẻ. Cô không còn dáng vẻ mệt mỏi như trước nữa thay vào đó là một tinh thần phấn chấn rạng rỡ hơn. Anh nhìn thấy cũng rất vui vẻ.
- " Nào, anh đeo cho em chiếc vòng tay này " Dạ Hạo Hiên lấy một chiếc vòng tay ra rồi đeo lên cho cô sau đó nói tiếp.
- " Mỗi lúc cần sự trợ giúp em chỉ cần ấn nút thôi, nó cũng chỉ có một nút em đưa tay ấn vào thì anh hoặc quản gia Lý sẽ đến giúp em "
Cô cảm thấy người đàn ông này thật chu đáo tỉ mỉ, loài hoa cô thích, món ăn cô khoái khẩu anh đều nhớ rõ. Tim cô chợt đập loạn lòng cứ xôn xao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-xin-loi-anh-den-muon-roi/2967922/chuong-22.html