Ăn xong thì Dạ Hạo Hiên đưa cô đến cửa tiệm, cửa tiệm bánh này cách nơi ở cũng không hẳn là xa. Nằm giữa trung tâm thành phố, địa điểm tốt để mua bán. Xe dừng lại trước cửa tiệm, Dạ Hạo Hiên lúc này liền nói.
- " Em vô trước đi, anh đi cất xe "
- " Được " Nói rồi cô cũng mở tháo dây an toàn sau đó xuống xe.
Xe không đậu ở trước cửa vì nếu để xe chắn mất tầm nhìn, vì đường phố hai bênh hầu như họ đều để đi bộ. Tấp nập đông người, thành phố nhộn nhịp vậy nên nếu để xe không đúng quy định sẽ bị phạt nặng và gây cản trở cho người dân. Anh ở đây đã lâu đương nhiên cũng hiểu nhưng quy tắc luật lệ cơ bản này.
Của tiệm bánh này cô thuê với giá cao, giá cao là vì vị trí tốt và rộng rãi. Hiện tại cửa tiệm chưa treo bản và logo vậy nên chỉ là một cửa tiệm bình thường và cũng chưa khai trương nên cũng sẽ không tiếp khách, nhưng chẳng hiểu sao vừa đến gần cửa thì lại càng nghe thêm nhiều tiếng ồn ào. Đẩy cửa vào thì cô tá quả nhìn xung quanh bàn ghế bị ngã lăng lóc, vài thứ đồ trang trí thì bị rơi dưới sàn nhà. Hoa và những thứ khác cũng rải rác, còn có các mảnh thủy tinh xung quanh. Cô nhìn đám người to con, ai cũng cầm gậy đánh chày. Nhìn thôi cũng đủ hiểu họ là người đã gây ra hiện trường như thế này.
- " Các anh là ai? " Cô nhanh chóng chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-xin-loi-anh-den-muon-roi/2967912/chuong-32.html