Và có vẻ như là Trình An Nhã cũng chẳng biết sự có mặt của họ nên mới thoải mái ung dung ngồi lên đùi làm nũng với anh như thế. Dạ Hạo Hiên sau khi thấy cô rời đi thì liền quay trở về với thần sắc ban đầu.
- " Cuộc họp kết thúc " Anh quả nhiên là yêu chiều An Nhã, mặc dù có dự án quan trọng đến đâu anh cũng không quan tâm. Điều anh để tâm duy nhất trên đời chỉ có cô gái nhỏ ấy mà thôi.
- " Sếp ngủ ngon " Nhân viên A
- " Chúc sếp ngủ ngon " Nhân Viên B
Bọn họ dù sợ thật đấy nhưng cái tính cà khịa vẫn không bỏ được nên bèn chọc anh một câu, Dạ Hạo Hiên cũng không cảm thấy ngại ngùng gì. Anh chỉ "ừm" nhẹ rồi rời khỏi cuộc họp.
Qua đến phòng An Nhã thì đã thấy cô lăn ra giường ngủ say sưa, chỉ vỏn vẹn trong 6 7 phút mà đã ngủ như thế này. Vậy mà bảo ngủ không được, thật đúng là bó tay. Anh nở nụ cười cưng chiều, rồi lên giường nhẹ nhàng kéo cô lại gần. Trình An Nhã ý thức được ai ở gần nên cô cũng phối hợp nhích người tới rồi ôm lấy anh mà tiếp tục đi vào giấc mộng.
Dạ Hạo Hiên đã nhiều lần tưởng tượng khung cảnh này, ước mơ biết bao nhiêu lần nhưng hôm nay điều ước thành hiện thật mà anh lại cảm thấy nó có chút mơ hồ, không chân thật chút nào cả. Mong tất cả đều là sự thật, và nếu như là giấc mơ thì anh nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-xin-loi-anh-den-muon-roi/2967909/chuong-35.html