Thời gian trôi thật chậm, đã 4 tiếng trôi qua rồi mà cô vẫn chưa ra. Còn hắn, đã hai ngày rồi chưa ăn uống gì hết râu ria cũng đã mọc đầy cằm rồi. Nhìn bộ dạng của hắn hiện giờ rất không đành lòng, người hắn yêu vẫn đang trong phòng phẫu thuật chiến đấu với tử thần, cô ấy đã hi sinh hi vọng sống duy nhất của mình để con của cô và hắn có thể chào đời. Hắn hận bản thân mình rất nhiều, hắn ước gì mình có thể bị bệnh thay cô, chết thay cô. Hắn ích kỉ, hắn không muốn nhìn thấy cô rời bỏ hắn. 
________________ 
30 phút sau. 
Phòng phẫu thuật tắt đèn, hắn vội vàng đứng dậy, loạng choạng đi về phía cửa phòng phẫu thuật. Bố hắn thấy vậy tiến đến đỡ hắn. 
"Đứa bé rất khỏe mạnh, mọi người có thể yên tâm rồi. Giờ chỉ cần đưa đi xét nghiệm xem có bị di truyền bệnh máu trắng của mẹ không nữa thôi là ổn rồi...." bác sĩ còn chưa nói hết câu đã bị hắn túm cô áo. 
"Vợ tôi sao rồi?" Hắn kích động nói. 
"Vợ anh hiện vẫn ổn, nhưng gia đình vẫn nên chuẩn bị sẵn tâm lí" bác sĩ vô vai động viên hắn rồi đi thẳng. 
Bác sĩ phẫu thuật chính vừa đi thì cô cũng được đẩy ra, hắn lặng lẽ đi theo sau tất cả mọi người thìn theo gương mặt trắng bệnh của cô. Họ đưa cô về phòng bệnh nhưng không gắn bất cứ thiết bị theo dõi nhịp tim hay thứ gì khác chỉ truyền một túi nước biển. Bác sĩ còn thông báo bệnh nhân đã tỉnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-xin-em-hay-mai-mai-ben-toi/3207015/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.