Bích U chơi được một lúc thì Thục phi nương nương đuổi nàng về nghỉ ngơi, tuy là có nàng thì Thục phi rất vui vẻ nhưng bà sợ nàng sẽ mệt.
– Hìhì… ngày mai con lại đến nữa – Bích U cười tươi tắn.
– Ừ, nhưng mà con không được làm điểm tâm nữa đó, ta không muốn con vất vả – Thục phi cười từ ái.
– Con không vất vả gì cả, con nói thật đấy – Rồi nàng dẫn tiểu Hồng và tiểu Thúy đi về.
Trên đường về thì họ gặp Như Uyển nên hành lễ, Như Uyển nhìn nàng ốm yếu hơn trước nhưng vẻ mặt thì tràn ngập hạnh phúc nên vô cùng ghen tị phát điên lên, không ngờ nàng ta vẫn còn sống tốt hơn mình, ông trời thật không có thiên lý mà!
– Đây không phải là thất vương phi sao? Thật may mắn là trúng độc mà không chết nhưng ta nghe nói là sau này ngươi không thể sinh con được hả – Như Uyển trào phúng.
Tuy là tự nhủ rằng phải quên nỗi đau đó nhưng khi có người nhắc lại thì Bích U biết mình không thể quên được, đó là tử huyệt của nàng, nàng không thể sinh con cho phu quân, nàng quả thật không xứng làm thê tử của chàng.
Thấy sắc mặt của Bích U cứng đờ thì Như Uyển cười trào phúng:
– Sao, bị ta đúng rồi hả, đồ gà mái không biết đẻ trứng, hừ…
Như Uyển hài lòng khi thấy sắc mặt trắng bệch của Bích U, nàng nói rồi nàng sống không được tốt thì đừng mong người khác sống tốt hơn nàng, hừ…
Tiểu Hồng và tiểu Thúy tức muốn nổ phổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-vuong-phi-cua-that-vuong-gia/739372/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.