Tối hôm đó, cung của thất vương gia có thích khách, vì thích khách quá đông và võ nghệ cao cường nên các thị vệ từng lớp từng lớp ngã xuống mà vẫn không tiêu diệt hết bọn chúng.
Một số thích khách đã vào tẩm cung của Thất vương gia.
– Xoạt – Hoàng Quân vừa rút kiếm ra chém chết một tên vừa nói:
– U U, đừng sợ, ta sẽ bảo vệ nàng.
– Keeng – Rồi tiếng binh khí vang lên đã át tiếng trả lời của Bích U.
Bích U nhìn bờ vai vững chắc của chàng thì an tâm dị thường, bỗng nàng thấy một tên thích khách định đánh lén chàng thì hét:
– Phu quân, tránh ra – Nhưng tên kia càng tới gần hơn, trong lúc hỗn loạn thì nàng đã đỡ một kiếm cho chàng.
Ừm, như vậy thì chàng an toàn rồi!
– Không… U U, nàng đừng làm ta sợ, nàng mở mắt ra đi – Tiếng hét tê tâm liệt phế của Hoàng Quân vang lên.
Khi các ngự lâm quân đến thì mới chế ngự được các thích khách, nhưng vì chúng biết mình hành sự thất bại nên đã cắn lưỡi tự sát.
Thuận Đức chạy nhanh đến viện thái y mời các thái y đến, khi các ông đến thì thấy Hoàng Quân vẫn ôm chặt nàng vào lòng nên Phùng thái y nói:
– Xin vương gia cho hạ quan bắt mạch cho vương phi.
– Bằng mọi giá các ngươi cũng phải trả nàng nguyên vẹn lại cho ta – Chàng gầm lên.
Khi Phùng thái y bắt mạnh cho nàng thì hai chân mày của ông nhíu thật chặt, e rằng mạng của vương phi sẽ hơi… khó giữ đây!
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-vuong-phi-cua-that-vuong-gia/256191/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.