Sau khi Bích U thay xong quần áo thì Thúy Ngọc mới xử lý vết thương cho nàng nhưng Hoàng Quân giành làm.
– A – Bích U hít một ngụm khí lạnh.
– Xin lỗi muội, huynh sẽ nhẹ tay hơn – Hoàng Quân áy náy, nhìn vết bỏng trên tay nàng mà lòng chàng như bị ai hung hăng nhéo một cái, đau nhói, chàng cũng hối hận là lúc nãy phạt Như Uyển quá nhẹ.
– Không sao đâu, muội chịu đựng được – Bích U an ủi chàng, nhìn chàng cẩn thận từng ly từng tý thì lòng nàng ngọt như được ăn mật.
Nhìn hình ảnh của hai người thật ấm áp, hạnh phúc nhưng cố tình cũng có kẻ không biết điều mà phá hư.
– Hoàng hậu nương nương giá đáo… – Tiếng the thé của vị công công bên cạnh Hoàng hậu nương nương vang lên.
Sau khi mọi người hành lễ xong thì Hoàng hậu nương nương nhìn kĩ Bích U, quả là một tiện nhân khuynh thành nên mới mê hoặc được Hoàng Quân nhưng là một kẻ không có gia thế mà đòi đấu với cháu bà ư, thật là nực cười!
Sau đó, Hoàng hậu nương nương nhìn Hoàng Quân và nói:
– Ta nghe nói là thất vương gia nghe lời người ngoài mà ủy khuất cho quận chúa Như Uyển – Bà cố ý nhấn mạnh hai chữ “người ngoài” để nhắc nhở thân phận của Bích U.
– Hoàng hậu tỷ tỷ sai rồi, Bích U là người của muội thì làm sao mà là người ngoài được – Thục phi nương nương cũng không chịu yếu thế, bà nở một nụ cười lạnh, hừ, đừng tưởng ngươi là hoàng hậu thì ta sẽ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-vuong-phi-cua-that-vuong-gia/256182/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.