Chu Thiệu Kỳ đánh giá nơi này, họ đang ở trong một căn phòng cũ, có mấy tấm gỗ và chiếc giường cũ, trước mặt hắn là người kì lạ gọi hắn là em trai.
Chu Thiệu Kỳ xoa xoa cái đầu đau nhức: "Tôi không phải em trai
anh, đừng nhận vơ."
Người tên Tiêu Lạc này hắc không phải con gái, Chu Thiệu
Kỳ thầm nghĩ, người này hành xử kì quái, hoàn toàn không phải cử chỉ của một người
15 tuổi, chắc chắn là một tên ngốc!
Tiêu Lạc tiến đến gần hắn, vẫn cười cười, gọi hắn: "Em trai, em trai của bé cưng."
Bé cưng? Làm gì có người nào tự gọi mình là bé cưng, quả nhiên là thằng ngốc. Chu Thiệu Kỳ không khỏi chép miệng, không cần giảng giải đạo lý với một tên ngốc.
"Có cái gì ăn không? Bé... Bé cưng..." – Chu Thiệu Kỳ không muốn gọi người này như thế, kỳ dị muốn chết.
Tiêu Lạc gật gật đầu, kéo Chu Thiệu Kỳ xuống giường, chạy ra ngoài.
Đây là một thôn? Chu Thiệu Kỳ nhìn cảnh bên ngoài, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là nơi đây là thôn nhỏ, nhưng mà không hiểu sao hắn cảm thấy thôn này thực sự rất "nhỏ", không chỉ nhỏ về diện tích, mà những người bên ngoài cũng rất nhỏ tuổi, có trai có gái, chắc hẳn chưa thành niên.
Chu Thiệu Kỳ hơi nghi ngờ, dọc đường đi hắn không ngừng đánh giá nơi này, hắn nhìn thấy một kho hàng, ngay sau đó đồng tử của Chu Thiệu Kỳ co rút lại vì nhìn thấy cảnh tượng xảy ra trong kho hàng.
Hắn nhìn thấy ba tên cao to giơ búa đập mạnh vào tứ chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-trong-tim/1008107/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.