“Thật sự Hạ tiểu thư đi thăm bạn, là nữ.” 067 trang nghiêm đứng thẳngngười. Hôm nay anh ta trút bỏ cặp kính đen hung hăn, đầu tóc lại đượcvuốt keo cẩn thận nên trông điềm đạm hơn hẳn ngày thường.
“Còn gìnữa?” anh đứng cạnh cửa sổ sát đất, trên tay cầm ly rượu đỏ, ngón trỏxoay vòng trên vành ly một hồi lâu. Đôi mắt đen trong veo pha một chútđiểm sáng, bởi vì ở phía đối diện tòa nhà của Lăng thị là một cao óc với những ánh đèn neon sặc sỡ.
“Cô gái ấy với Hạ tiểu thư rất thânthiết, hơn nữa cô ta còn khóc lóc đau thương. Hạ tiểu thư ở bên cạnh rất lâu, tâm trạng phỏng chừng cũng ủ dột không kém.”
Lăng Duật phất tay ý bảo lui ra ngoài, anh lại đặt ly rượu xuống bàn, đôi mày đen nhánhkhông khỏi chau đi chau lại. Anh tự hỏi Hạ Diệp kể từ khi còn bé đến bây giờ đã có bao nhiêu người bạn rồi? Thân thiết đến độ tâm trạng cũng bịdẫn đường luôn sao?
Sự thật luôn làm anh cảm thấy hơi tò mò. Cô ởtrước mặt anh đừng nói là quan tâm hay để ý, cả suy nghĩ của anh cô cũng chưa từng thử xem xét qua, phụ nữ đúng là sinh vật khiến người ta thấykhó chịu nhất! Nhưng mà bây giờ anh cũng không cần phải suy nghĩ, chẳngphải năm ngày nữa đã gần như đạt được kết quả hay sao? Dù sao thì thờigian còn rất dài. Khóe môi nhếch lên, lúc này cả khuôn mặt nho nhã caoquý đều thể hiện rõ mồm một những ý nghĩ không đúng đắn.
Ít lâu sauđó tiếng cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-toi-nuoi-em/2432404/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.