“Nha đầu ngốc, yên tâm đi, bây giờ là thời buổi hiện đại hóa toàn cầu, không sợ cậu sẽ cô độc sống đến già.” cô cười dài, che lấp nổi lo lắng vào bên trong, cô không thể cùng buồn với Hương Đàm, vì như thế nổi lo của cô sẽ biến thành thương hại trong mắt cô ấy.
Hồi lâu, Hương Đàm nhận được một cuộc gọi, sau đó nhanh chóng bỏ đi. Cô lười nhát đoán cũng có thể biết được người gọi điện đến là ai, chắc chắn chính là cái tên hỗn đãng dám chơi không dám chịu.
Cô hớp một ít nước trong cốc, thư thả đứng dậy muốn đi lên trên. Cô chú ý rất rõ ràng, có một đám phụ nữ ưỡn ẹo ngồi quan sát cô, mặt người nào người nấy cũng nhìn cô như kẻ thù ngàn đời không diệt sẽ không có cơm ăn.
Cô không biết vì cái gì mà sợi lắc bình an trên tay đột nhiên rơi xuống đất, vừa lúc này cô phát hiện có một vài người phụ nữ đặt chân ra ngoài để cô va phải mà té? Chuyện này đúng là gây khó dễ cho cô mà.
Hạ Diệp thấy rõ từng cái chân hại người được đặt im ắng trên đất, cô giở cao chân tiếp tục những bước chân như cũ, tuy mỗi lần giậm xuống trông rất nhẹ nhàng nhưng thực chất mang theo rất nhiều lực.
A.
Cô cười một cái tà mị xen lẫn dịu dàng, hôm nay cô mang giày cao gót, đạp lên bàn chân thon thả của cô gái này chắc phải chịu khó bó bột vài hôm a!
“Này, cô sao lại ức hiếp tiểu Lạc?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-toi-nuoi-em/2432369/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.