“Ký xong có thể về”.
Hạ Diệp lấy cây bút trong túi xách, ký vào tờ giấy sau đó cúi chào anh ra về.
“Đại thiếu gia, tôi đã cho 098 và 023 đi bảo vệ bác sỹ Hạ” quản gia đứng ngoài cửa, từ ngữ cũng nhẹ nhàng mà phát ra ngoài. Ông đã đứng trước cửa suốt hai tiếng đồ để đảm bảo không có người quấy nhiễu đến.
“Được”.
Lăng Duật lăn lộn trong giới chính trị đã năm năm, số lần bị hành hung, truy sát cũng không dưới đơn vị trăm là bao.
Những người từng đối mặt với anh, không có lấy một người phát huy được tầm quan sát nhạy bén của mình, nên nhất thiết bọn họ phải loại bỏ một đối thủ có thể trở thành mối đe dọa cho sự nghiệp của họ trong tương lai.
Vài năm trước đây, khi mới đặt chân vào giới chính trị và chính thức được thừa hưởng khối tài sản của Lăng gia, cuộc sống lúc đó nguy hiểm hơn bây giờ rất nhiều, chỉ cần một chút sơ hở mạng cũng giữ không được, càng là người quan hệ thân thiết với anh, anh điều cắt hết liên quan.
Gia sản quá lớn là miếng mỡ vô cùng hấp dẫn ánh nhìn của những con mèo hoang trong bóng tối, nhưng vì thế lực phía sau lưng được Lăng Duật nhanh chóng củng cố lại, hiện tại chính là không ai dám khui mình ra ngoài ánh sáng để đối mặt một cách triệt để với anh.
Nói ra thì cuộc sống đầy thách thức như vậy, anh mới cảm thấy nó thú vị, quá nhàm chán thì đúng là không đáng cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-toi-nuoi-em/2432337/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.