Sau khi chuyện ngoài ý muốn xảy ra, các bạn của Hương Đàm điều mang trên mình đầy thương tích, mặt mày ai nấy cũng ủ dột nhăn nhúm như tờ giấy lộn.
Hương Đàm tính phí cho hộp đêm rồi nhanh chóng dìu tay Bạch Kha, còn lại Du Tiểu Mị và hai người đàn ông kia cũng bắt taxi trở về nhà.
Hạ Diệp đi hướng vào gara dưới tầng hầm lấy xe.
Quốc lộ giờ này đang là giờ cao điểm nên rất khó bắt được xe, nếu chậm trễ Hương Đàm chỉ sợ vết thương của tiền bối sẽ hỏng hơn nữa, vì vậy cô ấy muốn đi nhờ xe của Hạ Diệp.
Cô cũng tiện đường đi đến bệnh viện Hạ Mặc nên không có ý kiến.
Trên đường đi đến đó, trong chiếc xe cayenne chỉ nghe thấy tiếng động cơ và tiếng Bạch Kha rên rỉ đau đớn. Cô liếc mắt vào kính chiếu hậu, thấy nét mặt chau mày nhìn người mình thương mến bị hành xác của Hương Đàm, khẽ khàng thở dài.
Cô thật sự là cảm thấy hạnh phúc thay cho bọn họ, cảnh này làm cô nhớ đến một lần thực tập ở bệnh viện nổi tiếng tại Mỹ, lúc đó có một người phụ nữ đang sắp sinh được đẩy vào phòng mổ, gương mặt đều lấm tấm những hạt mồ hôi nặng nề, tiếng đau đớn rên rỉ lên từng hồi, khiến người chồng đi theo mặt cũng nhăn nhúm khó coi.
Thật giống!
__________________
Bệnh viện Hạ Mặc thành lập cách đây hai mươi tám năm, rất được sự tin tưởng của người dân xung quanh khu vực. Bác sĩ riêng của quan chức, gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-toi-nuoi-em/2432324/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.