Chương trước
Chương sau
“Uh, cậu ta là ai vậy?” Yunho thấy Jaejoong hưng phấn như vậy, đè cơn tức của mình xuống.
“Cậu ấy là người đại diện của em! Tên là Shim Changmin, Changmin à! Lại đây ~” Jaejoong vẫy vẫy tay, ý bảo Changmin đến chào Yunho.
Changmin bên này đã sớm cảm giác được nguy hiểm, ánh mắt nam nhân này nhìn mình như tia X quang vậy, dục vọng chiếm giữ Jaejoong rất mạnh… Là người rất khó đối phó, vừa rồi mình lại trêu Jaejoong hyung a! Bữa tối của mình…
Thong thả đi đến bên người Yunho. “Xin chào, tôi là Shim Changmin.”
“Uh, Jaejoong, anh đã đói bụng.” Yunho chỉ gật gật đầu với Changmin, tầm mắt lại chuyển sang Jaejoong.
Changmin không được liếc nhìn đến một cái thì biểu tình như ăn phải ruồi, khiếp đảm ngồi trên sôpha, hai tay đặt ở đầu gối, lưng cũng thẳng tắp, hoàn toàn khác vừa rồi.
“Ah!? Anh đói bụng? Giờ em phải đi làm, đợi một lát nữa nga ~” Jaejoong vỗ vỗ bụng Yunho, hôn nhẹ lên miệng Yunho.
Yunho muốn hôn tiếp nhưng chợt ý thức được trong phòng khách còn có người, có điểm tức giận buông thắt lưng Jaejoong ra, đi vào phòng khách.
“Tôi có thể gọi cậu là Changmin không?” Bình tĩnh ngồi xuống cách Changmin một cái ghế, vắt chân chéo lên.
Changmin bình thường đương nhiên cũng không phải người đơn giản, nhưng không biết vì sao trước mặt Yunho, cậu lại có cảm giác khẩn trương. “Được…”
“Cậu gọi Jaejoong là hyung vậy cũng gọi tôi là hyung đi.”
“Được, Yunho hyung.” Có thể nghe thấy thanh câm Changmin có điểm run run, Jaejoong hyung… Mau tới cứu em…!
“Changmin, Yunho, lại đây ăn cơm đi!”
Changmin vừa nghe thanh âm Jaejoong, lập tức nhảy dựng khỏi sôpha, khẽ cúi người với Yunho, rồi nhanh chóng chạy vào phòng bếp.
“Ha ha…” Yunho thấy Changmin đi rồi, cười ra tiếng, xem ra đứa nhỏ này rất dễ thương~
Cơm tối xong, quan hệ giữa Changmin và Yunho tốt hơn hẳn, Jaejoong thấy vậy vui vẻ, liên tục gắp thức ăn cho hai người.
“Changmin à, lần sau em lại đến chơi nha ~” Những lời này đương nhiên không xuất phát từ Yunho.
“Vâng! Jaejoong hyung ~…” Changmin nở nụ cười sáng lạn, sau đó kề vào tai Jaejoog nói cái gì đó.
Yunho ở bên cạnh, hai tay khoanh trước ngực, bình tĩnh nhìn hai người, lại bình tĩnh mở miệng. “Changmin, hyung vừa nói gì em còn nhớ rõ không?”
Changmin lại một lần nữa nhảy dựng lên, đứng cách Jaejoong hơn 2 thước, chạy đến bên Yunho mát xa bả vai. “Hyung!~~~ Em làm sao có thể quên được?”
Kỳ thật Changmin chỉ muốn bảo Jaejoong gói thêm thức ăn cho cậu về nhà ăn khuya, kết quả chưa nói được nửa đã…
Jaejoong sao có thể không biết tâm tư Changmin, đã chuẩn bị sẵn hai hộp trong bếp, lúc Changmin đi liền nhét vào tay cậu.
“Cám ơn hyung!” Changmin cảm kích nhìn Jaejoong, lại thấy ánh mắt bình tĩnh của Yunho thì vô cùng sợ hãi, chạy mất.
Changmin đi rồi, Yunho quay người ôm thắt lưng Jaejoong, dùng mũi cọ lên mũi cậu. “Bảo bối, hôm nay anh mệt, anh đi tắm trước nga.”
“Được, em đi rửa bát đã.”
Yunho thoải mái nằm trong bồn tắm lớn, nhắm mắt lại, buông xuôi mọi công việc, hưởng thụ khoảnh khắc thư giãn hiếm hoi.
“Yunnie ~ Em có thể vào không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.