(edited by manhvaivun)
✳
Từ Thanh ôm máy vi tính của mình ngồi trên ghế salông, chuẩn bị viết chương mới.
Hồi trước, hắn toàn viết tiểu thuyết vào đêm khuya. Bởi vì chỉ ở trong đêm khuya hắn mới thấy lòng mình yên tĩnh, mới có thể khiến hắn tập trung mà viết. Thẩm Phàm tuy chưa từng nói, nhưng hắn biết cậu luôn thấy rất bất mãn với việc này.
Từ đó mà hắn cũng chầm chậm điểu chỉnh bản thân để ban ngày viết tiểu thuyết, để dành thời gian cho buổi tối có thể ôm Thẩm Phàm rồi cùng nhau ngủ. Hắn đối với cách an bài này cũng rất chi là hài lòng.
Từ Thanh nhìn chằm chằm vào trang tài liệu trống không trên màn hình, chợt sửng sốt trong phút chốc, hắn không nhớ rõ chương trước hắn viết đến đâu nữa.
Hắn mở quyển sổ tài liệu nhỏ của mình ra, lại mở thêm file văn bản của chương trước, nhìn tổng thể một lần rồi mới bắt đầu viết chương mới.
Nhân vật... Chà, tên của người đầu mối gọi là gì nhỉ, hắn lại phải nhìn tới sổ tài liệu lần nữa, rồi tìm đến tên của người nọ.
Từ Thanh mím mím môi, trí nhớ của hắn quả thật càng ngày càng kém.
Ở chương mới này hắn chỉ viết hơn sáu ngàn chữ, nhưng lại tốn gần hết một ngày của hắn. Sau khi đăng chương mới lên, hắn liền thoát ra mà không chờ xem bình luận như thường ngày.
Hắn trực tiếp đóng máy tính lại rồi ngồi ngốc nhìn ra ô cửa sổ.
Từ Thanh cũng không biết vì sao hắn lại sợ sệt, bỗng dưng hắn lại sợ nhìn thấy người khác phê bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-tieu-ngu-dong-hoc/1310300/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.