Sau một màn hỏi thăm sức khoẻ và tặng quà, bác giúp việc từ bếp đi ra “mời mọi người vào ăn cơm, cơm nước đã xong xuôi hết rồi ạ”
“Mộc Trà vào ăn cơm thôi cháu” mẹ anh niềm nở nói.
Vừa bước vô phòng ăn, Mộc Trà đã nhìn thấy trên bàn ăn bày lên rất nhiều món trông rất ngon mắt, cô đếm sơ sơ cũng phải chục món cho 5 người ăn
Trong bữa ăn mẹ anh liên tục gắp đồ ăn cho cô vì sợ cô ngại, làm cô gái nhỏ ăn không kịp, chỉ phút chốc đồ ăn trong bát cô đã chồng chất lên nhau.
Mẹ anh hỏi chuyện cô “Mộc Trà à ba mẹ con làm nghề gì vậy?”
“Dạ ba con mất sớm, mẹ con đang buôn bán dưới quê ạ, gia đình con không khá giả lắm nhưng may mắn sao lên thành phố học con lại được mọi người chú ý và cũng kiếm được tiền để tự nuôi bản thân” Mộc Trà nói.
Ba anh nói “vậy con thực sự có nhiều điểm chung với bác gái đấy”
Mẹ anh mỉm cười “ba bác cũng mất sớm, bác cũng chỉ còn mẹ và bác cũng sinh ra tại vùng nông thôn nghèo. Sau này lên thành phố để đi làm thì bất ngờ gặp được ba của thằng Quân, rồi dính tới giờ luôn đó”
Mẹ anh nói tiếp “nhà bác không quan trọng thứ gọi là môn đăng hộ đối, chỉ cần con cái bác cảm thấy hạnh phúc là được”
Giờ thì cô đã hiểu tại sao mà cả chị Yến Tử và Mạnh Quân mặc dù gia thế khủng nhưng lại rất giản dị, hoà đồng với mọi người
Mẹ anh bắt đầu trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-tiep-vien-hang-khong-cua-chang-ceo/152338/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.