Anh lớn tiếng cường điệu.
_ Nghe.... Rõ... rõ rồi!
Cô sợ tới mức lại lắp bắp.
_ Đi đi!
Cô như lấy được đặc xá, nhanh chóng xoay người thoát đi. Cô sau lại mới biết được, người cô gặp chính là con trưởng tập đoàn Bart, Lam Tư.
Sau đó Mạc Liên không còn dám chạy tới tòa đình, sợ lại gặp anh. Có đôi khi cô đến tìm mẹ, xa xa thấy anh, cô cũng sẽ rất nhanh chạy biến đi. Cô ban ngày ở trường học bị khi dễ, buổi tối ở nhà cũng không được an ủi, ngay cả nơi đứng khóc đều bị cướp đoạt, cho nên cô đành đem tất cả dồn vào sách giáo khoa. Kì thi đầu tiên, tên cô đứng thứ nhất, thầy hiệu trưởng còn khen cô thông minh, cô còn tưởng rằng từ nay về sau, cô ở trường học ngày sẽ yên bình hơn một chút. Nhưng là, tình huống chỉ trở nên càng tệ hơn. Một ngày tôi học, cô mới đi xuống thang lầu, đã bị một cái bóng nước đập vào người. Cô bị đập trúng đầu, mất đi cân bằng té ngã trên mặt đất, sau đó mới phát hiện trong bóng nước ấy chính là nước tiểu. Cô thét chói tai, người bên cạnh lại cười vang. Nước mắt bắt đầu tràn mi. (Di Di: bạo lực học đường >.<
_ Là ai?
Đột nhiên, một tiếng nói lạnh lùng chất vấn vang lên. Tiếng cười nhanh chóng tắt ngấm, cô ngẩng đầu. Là Lam Tư. Mọi người đều biết anh là ai, không ai dám đắc tội anh. Cô chết đứng tại chỗ, chỉ cảm thấy xấu hổ, hận không thể chạy trốn đi, chỉ có nước mắt rơi đều.
_
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thong-minh-dinh-hon-phu/1478479/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.