Editor: thanh huyền
như cách thiên sơn vạn thủy (khoảng cách núi sông),lúc tầm mắt giao nhau, các cô đồng thời nở nụ cười, bất quá, cũng rất rõ ràng, cười đều mang theo hương vị gượng ép.
"Tiểu Ái"
Bước nhanh chạy tới, vẻ mặt nao nao, ngay sau đó, Hỏa Hoan ôm chặt lấy cô.
"Xú nha đầu, nhiều năm như vậy một chút tin tức đều không có, thật đúng là nhẫn tâm đâu." Thật mạnh đập một cái phía sau lưng của cô, Trương Tiểu Ái thở ra một hơi thật dài, buông cô ra, nụ cười trên mặt giống như sáng rất nhiều.
vừa mới một cái ôm, giống như ngăn cách mấy năm nay vcùng hiềm khích đều ít rất nhiều, nhưng ít không có nghĩa là không tồn tại, những vấn đề kia vẫn như một mảnh khoảng cách cực lớn vắt ngang giữa bọn họ, có lẽ cả đời này đều không thể vượt qua.
"Đi thôi, chúng ta vào nhà nói sau." Nắm tay cô, Hỏa Hoan kéo cô hướng trong phòng đi đến.
"Uống cà phê hay là uống trà?"
ấn cô ngồi ở trên sô pha, Hỏa Hoan không ngừng bận rộn, trong lúc xuyên qua phòng bếp cùng phòng khách, cũng may tuy rằng đã nhiều năm như vậy rồi, nhưng trong phòng bài trí như trước, cô cũng là có thể thuần thục tìm được thứ mình muốn.
"Cà phê đi, cám ơn."
Ngắm nhìn bốn phía, nhìn tùy ý đều là giá trị xa xỉ, khóe miệng Trương Tiểu Ái lộ ra tự giễu.
"A, để cho, lập tức là tốt rồi."
Hỏa Hoan cao giọng, thanh âm hạ xuống xong, trên mặt cũng lập tức ảm đạm xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121614/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.