"Hỏa Hoan, lúc này đây anh tuyệt đối sẽ không lại buông tay."
Thanh âm của anh thực bình tĩnh, lại mang theo một loại lực lượng không tha con tin, nếu lúc trước đến, anh còn mang theo một tia do dự, thậm chí là không ôm hi vọng mà nói..., lại nhìn thấy cô, anh lại kiên định ý nghĩ trong lòng.
"Ha ha ~~~" chưa có quay đầu lại, Hoả Hoan tùy ý giơ giơ tay lên, "Nấu cơm đi, tôi đói bụng." Nói xong câu đó, cô xoay người đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng của cô, lại nhìn chính mình, trên mặt Đoan Mộc Minh lộ ra một loại tươi cười rất kỳ quái, không tiếng động thở dài một hơi, anh xoay người đi hướng nhà bếp.
20 phút sau, mùi thơm nồng nặc ở trên không toàn bộ phòng tràn ngập thì đã nhìn thấy một lớn một nhỏ, một nam một nữ hai người nhanh chóng xông về bên bàn.
"Ừ, mùi vị không tệ." Hướng về phía anh giơ ngón tay cái lên, Hỏa Hoan không chút nào tiếc rẻ ca ngợi, trước kia chỉ biết anh nấu cơm ăn thật ngon, không nghĩ tới sáu năm không thấy, trù nghệ của anh nhưng thật ra ngày càng thành thục.
"Ăn ngon ăn nhiều một chút" đem một ít đặt ở trước mặt Hoả Thông, Đoan Mộc Minh không khỏi nở nụ cười, trong mắt anh có chính sủng nịch anh đều không có nhận thấy được .
"Chú, chú làm pizza so với trong cửa hàng pizza ăn ngon hơn.” Một bên nuốt cả quả táo, Hoả Thông còn mơ hồ không rõ nói, giữa lông mày tất cả đều là tràn đầy ý cười.
"Nhanh ăn đi, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121594/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.