Hỏa Hoan nhẹ giọng hỏi, không biết vì sao, một khắc này, đột nhiên cô cảm thấy trong lòng trống rỗng.
Cả người bỗng run lên, Doãn Mặc tự dưng ngồi thẳng người, một loại sợ hãi lan tràn trong lòng anh. Anh vẫn luôn tâm niệm là mình phải thắng, cho tới bây giờ sẽ không nghĩ tới chuyện có thể sẽ thua, nhưng biết đâu được đấy.
Không khí lúc này ngưng trệ lại, nhìn vẻ mặt thống khổ kia, Hỏa Hoan nhẹ nhàng tựa vào trong ngực anh, một tiếng thở dài cứ như vậy bật ra phần môi, "Doãn ca ca, tuy rằng em không biết tại sao anh muốn làm như vậy, nhưng chắc hẳn là vì em. Em đây liền đánh cuộc một lần, em cá là anh nhất định sẽ thắng."
"Nhưng..... nếu anh thua thì sao?" Doãn Mặc nhìn chằm chằm hỏi lại cô.
"Vậy hãy chịu thua đi, em chấp nhận." Nói xong, Hỏa Hoan ngáp to một cái, bàn tay nhỏ bé không ngừng xoa xoa bắp chân của mình, cho tới bây giờ mới phát hiện, chân quá đau.
Nhìn cô, Doãn Mặc đột nhiên không biết nên nói cái gì, lần đầu tiên cảm giác mình làm việc đúng là quá lo lắng.
"Doãn ca ca, tuồng vui này nhất định em phải xem? Em mệt mỏi quá, em muốn đi ngủ." Tìm một tư thế nằm thoải mái nhất trong lòng anh, Hỏa Hoan chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Cô vốn không phải là một người hay buồn lo vô cớ, chuyện đã như vậy, lo nghĩ nhiều hơn nữa cũng chỉ phí công và phí sức. Tuy rằng trong lòng vẫn như cũ không có một tia xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121502/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.