Chỉ vào lồng ngực của mình, vẻ mặt tà mị của Đoan Mộc Minh nở nụ cười, ngửi thấy mùi hương ngọt ngào mê người trên cơ thể cô, trong đầu anh không tự chủ được lại hiện ra dáng người cô, cổ họng căng thẳng, nhất thời một bộ phận trong cơ thể lại cứng rắn như sắt chống trên bụng cô.
"Đoan Mộc Minh ", thân thể anh cứng đờ, trên mặt Hỏa Hoan một mảnh đỏ bừng.
"Sợ sao?" Ghé sát vào tai cô nói, môi Đoan Mộc Minh làm như lơ đãng sát qua vành tai mẫn cảm của cô, cảm giác được thân thể cô theo bản năng run lên, khóe miệng gợi lên một chút khẽ nhếch, anh cười càng thêm rạng rỡ.
"Ai nói tôi sợ?" Hỏa Hoan mạnh miệng nói, hai tay cố gắng ở hai bên nắm chặt và nhau "Đoan Mộc Minh, tôi cảnh cáo anh, nếu anh không buông, tôi sẽ kêu lên đấy”.
"Ha ha ~~~" nhìn bộ dáng đáng yêu kia của cô, Đoan Mộc Minh mạnh mẽ đặt chóp mũi của mình chạm vào chóp mũi cô, "Em dám kêu ư, càng nhiều người nhìn, anh càng hưng phấn."
Khi nói chuyện, môi của anh lại một lần nữa hôn lên môi của cô, môi cô giống như một ly kem ngọt ngào, từng miếng từng miếng được người khác liếm láp, trên vầng trán tràn đầy ý cười.
Nếu cô thật sự lợi hại, nhất định cô sẽ đánh cho anh một trận tới độ răng rơi đầy đất, nhưng mà, rõ ràng so sánh sự chênh lệch giữa chiều cao cùng sức lực, cô chẳng khác nào con kiến so với con voi.
"Sao đột nhiên không nói gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121498/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.