Nhìn cô, Hỏa Tự chậm rãi dang rộng vòng tay, vẻ mặt cưng chiều mìm cười ôm cô vào lòng.
“Anh” một tiếng gọi khe khẽ, nước mắt vòng quanh mắt, gắt gao ôm lấy cổ anh, tùy ý để nước mắt chảy ướt hai gò má, từng giọt từng giọt thấm lên y phục của anh, thấm vào da thịt anh vẫn còn ấm nóng.
“Đứa ngốc, khóc cái gì? Không phải anh vẫn ở đây sao?” Nhẹ nhàng vỗ về mái tóc dài mềm mại của cô, Hỏa Tự thì thào nói, có một làn hơi nước làm mờ mắt anh.
“Em nghĩ anh tự trách mình, không bao giờ muốn gặp em nữa.” Gắt gao ôm cổ anh, Hỏa Hoan thút tha thút thít nói, nước mắt không ngừng tuôn rơi, không biết phải thế nào để ngăn được.
“Là anh sai, anh không tốt, về sau sẽ không bao giờ như vậy nữa, ngoan, đừng khóc.” Nâng mặt cô lên, nhìn đôi mắt đỏ ửng vì khóc kia, Hỏa Tự thở dài một tiếng, nhẹ nhàng lau đi vệt nước mắt trên khuôn mặt kia.
“ô ô ô………”Nhìn gương mặt anh, Hỏa Hoan lại càng khóc nhiều hơn.
“Tốt lắm, lại khóc nữa rồi, em lại khóc không nhớ lời anh nói sao.” Sắc mặt Hỏa Tự nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, giả bộ không nói gì, lại tiếp tục lau nước mắt cho cô, “Ngoan, có đói bụng không? Anh làm đồ ăn ngon cho em nhé, được không?”
Dùng sức hít mũi một cái, Hỏa Hoan trợn to hai mắt đang đẫm lệ nhìn anh, một lát lại đột nhiên nở nụ cười, khi anh hung hăng hôn lên trán một cái, “Em muốn ăn thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121483/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.