Ở phía bên kia đường, Doãn Mặc đang lẳng lặng vừa dựa vào thân xe vừa nhìn cô, gió thổi vào mái tóc anh khiến một vài sợi dính ở giữa trán, thoạt nhìn rất mê người, nhưng cặp mắt thâm thúy kia lại như đang rơi vào hồ sâu lạnh buốt. Hai tay anh vòng ở trước ngực, anh đứng đó rất bình thản khiến người ta đoán không ra rốt cuộc cảm xúc chân thật trong lòng anh là cái dạng gì.
"Doãn...... Ca ca" Vẻ mặt nao nao, Hỏa Hoan lập tức nở nụ cười, bước chân chầm chậm về phía đối diện, nhào vào trong ngực anh, giống như khi nhỏ mỗi lần cô phạm phải sai lầm, chỉ cần nhào vào lòng anh làm nũng, hết thảy sai lầm đều tan biến.
Cơ bắp toàn thân cứng đờ, Doãn Mặc không nói không rằng tránh cô, đi vòng sang phía bên kia mở cửa xe cho cô vào.
Nhìn xem chính mình hai tay không, lại nhếch đôi môi, Hỏa Hoan ngoan ngoãn ngồi vào trong xe.
Trên đường về nhà, Doãn Mặc không nói gì cả, mắt chỉ nhìn về phía trước, tay nắm tay lái bởi vì dùng sức mà khiến cho các khớp xương lộ ra trắng hếu.
"Doãn ca ca, em ——" Hỏa Hoan nhìn sắc mặt của anh, cẩn thận nói với vẻ mặt vô cùng khẩn trương.
"Không cần nói gì cả, nếu Tự hỏi thì nói tối qua em ở cùng chỗ với anh." Doãn Mặc lạnh lùng nói, cũng không thèm liếc mắt nhìn cô một cái.
"Em...... kỳ thực......" Mười ngón tay cô bất an đan vào một chỗ, Hỏa Hoan lắp bắp giải thích, nhưng nửa ngày rồi cũng chưa thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121472/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.