Đã tỉnh rồi sao? Ngoài cửa sổ mặt trời đã lên cao, cô hơi xoay mình nhưng cả người khó chịu không ngừng.
"Muốn chết quá" hai mắt còn nhắm, cô thì thầm than thở. Cô đột nhiên cảm thấy trước ngực mình có một cái gì đó cứ cọ đi cọ lại khiến cho mình thực sự khó chịu.
"A ~~~" một tiếng, cô không chút suy nghĩ liền tát một cái.
"Người phụ nữ này, đây là lần thứ mấy em đánh tôi rồi? Xem ra không giáo huấn em cô một chút thì em không thể ngoan được nhỉ?" Đoan Mộc Minh hung tợn nói, cảm giác thương hoa tiếc ngọc lúc này không còn sót lại chút gì cả.
Một phen kéo cái chăn trên người cô ra, thân hình cao lớn cường tráng cứ như vậy thẳng tắp đè lên.
"Ách?" Hỏa Hoan hét lên một tiếng, hai mắt mở to nhìn, khi thấy rõ người trước mắt thì khuôn mặt đều tái nhợt.
"Không phản đối chứ?" Đoan Mộc Minh như tên trộm nhìn cô, ngón tay ấm áp mềm nhẹ đảo qua cái môi thoáng sưng đỏ của cô, "Nhiều ngoan như vậy, tôi không thích người hung dữ.”
Hai mắt trừng lên, Hỏa Hoan cố dùng sức đẩy anh xuống, vừa định đứng dậy, bỗng nhìn thấy chính mình đang không mặc gì thì lại chui tọt lại vào trong chăn, khuôn mặt cũng tự giác đỏ lên.
"Việc này..... Anh...... Anh…." Cô lắp bắp nói, sáng sớm ngày ra mà cô lại đối diện với người đàn ông này trong tình trạng như này, cô thực thấy mình sẽ vì chuyện này mà giảm thọ mười năm.
"Tôi không dậy nổi, mệt chết đi được, hiện tại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121469/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.