Phía sau bọn họ, hai tròng mắt Doãn Mặc nguy hiểm híp mắt lên, tại bên người hai tay gắt gao nắm thành hình quả đấm.
Vừa mới bước ra cửa hội sở, Hỏa Hoan một cái phản thủ, khuỷu tay thật mạnh đảo hướng về phía bụng của anh, thét lớn một tiếng, Đoan Mộc Minh mạnh mẽ nắm lấy tay cô.
"Hỏa Hoan, hôm nay đây hết thảy đều là bản thân mình tìm." Đoan Mộc Minh nghiến răng nghiến lợi nói, mở cửa xe, một tay đẩy cô đi vào, mình cũng ngồi lên, ngay sau đó, nụ hôn của anh như cuồng phong như mưa to hạ xuống.
Dùng sức xô đẩy anh, Hỏa Hoan tâm không hiểu hoảng sợ. Đột nhiên, môi dưới truyền đến một trận đau đớn, "A......", cô không khỏi hít vào một hơi.
"Tôi đã nói rồi không được ngỗ nghịch với tôi, đây là đại giới em phải thừa nhận." Thừa dịp lỗ hổng cô hô nhỏ, lưỡi anh linh hoạt đã công khai xâm nhập lãnh địa của cô, tùy ý quấy bên trong mật hoa, dẫn tới cô cả người từng đợt run rẩy.
Nhìn vẻ mặt dần dần say mê, Đoan Mộc Minh khóe miệng gợi lên một chút ý cười trào phúng, chưa từng có phụ nữ có thể chạy ra lòng bàn tay của anh, cô, cũng sẽ không là ngoại lệ.
Một đôi bàn tay to ở trên người của cô cao thấp di chuyển, chẳng biết lúc nào, ghế ngồi vừa mới dĩ nhiên biến thành giường đơn độc mềm mại thoải mái.
Ngoài xe, người đến đi như thoi đưa, nháy mắt nghịch ngợm, đèn đường trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng nhiều màu hoà lẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121459/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.