Thời điểm tia sáng đầu tiên xuyên qua đám mây chiếu sáng một vùng, một ngày mới liền báo hiệu bắt đầu....
Đánh một cái ngáp thật to, Hỏa Hoan chậm rãi mở mắt, nhưng ngay sau đó, cô liền sững sờ tại chỗ, miệng giương thật to, đủ để nhét đầy một quả trứng gà.
Ở bên người của cô, Doãn Mặc lẳng lặng nằm ở nơi đó, da thịt trắng nõn lộ ra một chút màu hồng, ngũ quan thanh tú lại mang theo một chút tuấn tú, anh tuấn lại không mất ôn nhu! Trên người anh phát ra khí chất thực phức tạp, như là các loại khí chất hỗn hợp, nhưng ở bên trong anh tuấn cùng ôn nhu này, vừa có chính anh linh hoạt kì ảo cùng tuấn tú....
Một người đàn ông hoàn mĩ như vậy đích thị sẽ làm cho mọi người phụ nữ phải điên cuồng.
Gian nan nuốt nước miếng một cái, Hỏa Hoan thật cẩn thân vươn tay ra, đầu ngón tay vừa chạm đến da mặt còn mịm màng hơn phụ nữ kia đột nhiên như bị điện giật lại rút tay về, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn thế nhưng không tự chủ đỏ lên....
Cứ như vậy ngơ ngác nhìn mặt anh, thậm chí ngay cả anh mở to mắt khi nào cũng không biết.
"Nha đầu ngốc, nhìn đủ chưa? Lại nhìn nữa mà nói..., nước miếng đều phải chảy xuống." Ngón tay thon dài quét nhẹ qua đôi môi cô, Doãn Mặc vẻ mặt ôn nhu nở nụ cười....
"Ách? Làm sao?" Hỏa Hoan vội vàng lau chùi khóe miệng, tới khi nhìn thấy khuôn mặt đàn nở nụ cười xấu xa kia mới ý thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/3121400/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.