"Hỏa Hoan" hắn nghiến răng nghiến lợi hô lên hai chữ này, cho dù có tiếng huyên náo ở bên trong, thanh âm của hắn vẫn như cũ truyền vào trong tai mỗi người ở đây..
Đứng ở phía sau đài, Hỏa Hoan không khỏi đánh một cái rùng mình, nhìn thoáng qua tiểu khả ái trên người, nhẹ nhàng chiếc váy ngắn căn bản là không che được mông, cô thật sâu thở ra một hơi.
"Cô xác định cứ ra ngoài như vậy? Đừng quên, cô đã bại lộ trong tầm mắt mọi người, đừng nói tôi không nhắc nhở cô trước." Một người đàn ông tao nhã bên cạnh cô, nhẹ nhàng đẩy chiếc kính gọng vàng trên mũi, mắt nhìn về phía cô đầy dịu dàng, nhưng là trong mắt chợt xuất hiện một tia dò xét...
"Tôi biết, càng như vậy chơi mới càng vui không phải sao?" Nắm thật chặt y phục trên người, thật sâu hít vào một hơi, sau đó lại chậm rãi thở ra, Hỏa Hoan khẽ giơ tay, sau đó chậm rãi hướng trên đài đi đến.
"Hỏa Hoan, cô một ngày nào đó sẽ vì trò chơi của mình mà kéo cả cô vào trò chơi." Nười đàn ông lẩm bẩm nói, nhưng không biết nhưng lời này thật sự sẽ đi theo Hỏa Hoan trong cả cuộc đời cô.
Ngọn đèn lại dần tối đi, thừa dịp ánh sáng tối đi, thời điểm Đoan Mộc Minh vừa định đứng dậy, thình lình một người đi ra từ phía sau ôm lấy hắn.
"Hỏa Hoan, tôi sẽ không bỏ qua cô." Nghe thấy mùi hương quen thuộc, Đoan Mộc Minh hung tợn nói, chợt xoay người đem cô giam trước ngực, nhất thời nhìn thấy một tấm lụa xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-tong-giam-doc-co-mot-khong-hai-me-ho-do/143620/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.