Nắng chiều. Hắt hiu bao trùm lên tất thảy. Mặt trời vừa lódạng sau những ngày âm u , mệt mỏi. Bên hè phố, trước quán càphê, cây phong đứng im và bắt đầu rụng những chiếc lá đỏ. Mộtlàn gió nhẹ, khẽ thổi qua làm một vài chiếc lá rơi xuống.Cánh cửa xe cạch mở. Một đôi dày đen bóng , đôi chân trắng nõnnổi bật. Người con gái bước ra, dưới cái nắng nhẹ, khuôn mặtẩn dưới vành mũ đen. Bước trên thảm lá phong đỏ rực, đỏ nhưmàu máu tươi. Quán cà phê khá vắng khách. Từ một góc bên cửasổ, một cô gái khác với mái tóc đầm , khuôn mặt nhỏ nhắn,làn da hơi rám nắng. Phong cách ăn mặc với quần bò bụi và áophông. Dáng vẻ bất cần. Vừa thấy người con gái bên ngoài bướcvào, cô gái tóc đầm đã vội vàng đúng dậy , im như tượng. Chođến khi cô gái đội mũ kia bước đến, không nói, dáng vẻ củamột bậc nữ vương. Chẳng cần phép lịch sự với người đối diện, cô gái đội mũ ngồi xuống. Có gái tóc đầm khẽ cúi đầu rồicũng ngồi xuống
- người - cô gái tóc đầm lên tiếng
Song. Người đối diện lại không một lời đáp lại, ánh mắt ẩn dướivành mũ lưỡi trai đen khẽ xuyên qua thuỷ tinh trong suốt, nhìnnhững chiếc lá rơi xuống, kết thúc của một cuộc đời. Chợt.Tiếng nói lãnh băng, cao như gió và lạnh như băng tuyết
- Diệp Vy
- xin lỗi người- cô gái tên Diệp Vy vội im lặng
Một ngón tay giơ lên. Ngón trỏ thon dài và chứa đầy sức mạnh. Mọi thứ dường như im bặt. Im đến nỗi chiếc lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/1936517/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.