Sáng. Bầu trời vẫn đen như mực, âm u như ngày tận thế, trêngiường lớn, một mớ hỗn độn, dưới ánh đèn vàng hắt hiu, giữamớ hỗn độn ngổn ngang, trong vòng tay ấm áp nhất, cô khép hàng mi cong sau một đêm mất ngủ. Nhưng. Chiếc điện thoại bên bànvang lên, nó lười nhác dụi đầu sâu vào lòng Thiên. Cậu nhăn mày , đôi mắt từ từ mở. Cậu vươn tay lấy chiếc điện thoại, ngóntay khẽ lướt
- alo
- xin chào quý khách. Chúng tôi gọitừ sân bay. Vào lúc 7h30 chuyến bay Hà Nội- Incheon sẽ cấtcánh, mong quý khách lưu ý. Chỗ quý khách ở khoang đặc biệtxin cảm ơn quý khách đã tin tưởng dùng dịch vụ bay quốc tếcủa chúng tôi
Giọng nói dịu nhẹ, ngọt như sữa , mềm mạinhư bơ quyện vào một buổi sáng âm u và giá lạnh như thế này.Bàn tay hắn vẫn lúc vuốt, lúc hững hờ với mái tóc hơi rối.Cái giọng nói đó rót vào tai cô như một cơn sóng thần dữ dội, cô cố gắng mở mắt dù toàn thân vô cùng mệt mỏi đến mức không muốn nhúc nhích cơ thể. Kết thúc cuộc gọi vô nghĩa, hắn cúixuống , cậu bắt gặp một đôi mắt đang nhìn mình với vẻ hờndỗi. Cậu nheo mày
- em sao vậy
- anh đi
- có lẽ là vậy
- anh dám làm như vậy ?
- tại sao anh lại không dám chứ. Tại em mà đêm qua anh chưa thu dọn được hành lý
- anh dám chối bỏ trách nhiệm với em. Anh sau khi đã ăn no nê xong thì bỏ trốn sao?
- sửa lại. Em phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/1936510/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.