Xế chiều , nó vào nhà sau khi cùng Băng đi chơi khắp nơi gần cả buổi chiều . Vũ thì bận rộn xử lí công việc gì gì đó . Còn Thiên . Nó không biết . Trong buồng tối chỉ có một thứ ánhsáng từ chiếc cửa sổ . Từng đó cũng đủ cho đôi mắt thôi tường nhận ra hắn đang nằm trên chiếc giường - đơn sơ . Hắn đang ngủ ? ? Nhi ngờ vực rón rén lại gần . Càng gần nó càng cảm thấykhông ổn một chút nào . Kinh ngạc khi thấy trán hắn đầy mồ hôi , bàn tay luống cuống đặt lên . Shock hơn khi thấy người cậuquá nóng , nóng hơn so với thân nhiệt bình thường . Giọng nóđầy lo lắng - Hàn Thiên ! Anh không sao chứ ? - nó lay người cậu
- Không sao ? - Thiên khẽ đáp đầy khó nhọc sau một lúc im lặng . Nhưng cậu đâu biết . Khi đáp lại nó bằng sự im lặng đáng sợấy làm nó kinh hãi như thế nào . Nó lao nhanh đi , mặc cho bầutrời đen kịt đang có dấu hiệu đổ mưa . Chạy về với bao thuốctrên tay cũng là lúc mà bầu trời đổ mưa tầm tã . Xối xả .Từng cử chỉ đầy lúng túng . Phải chăng nó đang sợ hãi . Cókhi mồ hôi đang đổ trên gương mặt nó còn nhiều hơn cả người cậu . Chiếc cửa sổ gỗ đập liên hồi . Gió thổi vào từng đợi lạnh ngắt đến thấu xương thịt , trong màn đêm u tối , nó mò mẫnbước đi , ánh đèn neon xua tan đi tất cả rồi thật mau , nó đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/1936471/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.