- Anh Vũ gọi có chuyện gì vậy ? - nó bước ra ngoài với cái khăn bông trắng mềm lau khô tóc - Gọi đi ăn - hắn ngồi trên chiếc ghế sopha đưa đôi mắt và mị nhìn nó
- Anh nhìn gì vậy !!!
- Lại đây
- Hả ! Lại làm gì ?
Băng Nhi đứng trước mặt Lâm Hàn Thiên . Đôi mắt nhìn hắn . Thiên cầm lấy tay nó rồi kéo xuốn . Nó nhanh chóng an tọa trên đùihắn . Cậu tiện tay lấy chiếc khăn từ tay nó , lau tóc cho nó
- Bây giờ anh mới nhận ra một điều
- Điều gì ?
- IQ của em hình như là không cao
- Cái gì ?? - nó phồng má lên nhìn hắn
- Em lau như vậy thì làm sao mà khô được
- Lau lâu rồi cũng khô
- Như vậy vô cùng tốn thời gian . Em còn có một tật xấu !
- Gì ???
- Em luôn hỏi móc lại người khác . Em nên vứt nó đi
- Tại sao chứ . Không lẽ là khi mà mình sắp chết cũng không được hỏi tại sao lại phải chết sao ?
- Đấy . Em lại tiếp tục với cái tật xấu ấy . Xong - cậu vứt cái khăn xuống bàn
- Á . . . . - nó hét lên - Lâm Hàn Thiên . Anh đã làm gì với tôi thế này
- Anh chỉ giúp em lau khô tóc !
- Anh nói đây là lau khô sao ? Anh làm đầu tôi thành tổ quạ rồi - nó nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/1936448/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.