Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau
Sau một hồi lượn lờ siêu thị , nó lại lên xe ra về với một đống đồ . Vừa xách đồ vào đến cửa thì . Xoảng . Cheng . Xoảng . Cheng . Vang lên . Nó kinh hãi chạy vào . Một bãi chiến trường loạn hết cả lên . Băng cầm một chiếc muỗng lớn và một cái nắp xoong . Vũ cầmhai cái nắp xoong liền . Còn hắn là một cái rổ . Ba người đang đại chiến với gần cả chục con cua biển đang and lổm nhổm giữa nhà - S . . . . Top . . . . Mấy người đang làm cái gì vậy - nó hét lên Nghe tiếng hét siêu kinh hoàng . Tất cả đứng dậy . Nhìn nó nở nụ cười gượng gạo . - Bé con . Cẩn thận -Ông anh nó hét lênkhi thấy một con cua đang tiến lại gần chân nó . Nó cúi xuốngnhìn chân mình . Thở dài rồi đặt nhẹ đống đồ lên bàn và cúixuống bắt con vật . Vũ và Băng chỉ nhìn tay nó từ từ tiếnlại và con cua đưa hai cái càng vũ khí ra thì hàng phòng thủđã gục ngã - Á . . . . . . . . - Hai người có vấn đề à - hắn nói - Bé yêu . Kìa kìa - Vũ nhắm tịt mắt , tay vẫn chỉ lại phía nó - Mở mắt ra - nó ra lệnhMinh Vũ và Băng mở mắt , cái cảnh mà nó đang cầm trên tay con cua ấy mà miệng không khỏi há hốc - Này . Mày đừng giỡn nha . Chỉ cần cái càng của nó phập vào ngón tay mày là đi đời đó - Còn không mau bắt hết chúng lại - nó nói nhưng chỉ có mìnhnó bắt hết lũ cua . Băng thì chạy lung tung để tránh . Hai tênđàn ông thì bắc chân lên bàn ngồi đổ gia vị vào lọ thủy tinh . Rồi nó lại một thân một mình nấu ăn , chẳng khác ôsin . Vũvà hắn ngồi chơi . Băng chạy lung tung . Đây là hoàn cảnh củamột xã hội áp bức . Bữa trưa hoàn thành . Chiếc bàn lớn được bày vô số những món ăn phải nói là sơn hào hải vị đặc sắc - WOW . Băng Nhi . Bà thật là giỏi - Không dám - Anh sẽ phải ăn thịt mấy con cua đáng ghét này vì dám cắnanh - nói rồi Vũ lôi ngay một con cua vào bát mình - Anh có về ở với em không ? - Không được - hắn phản đối - Tại sao ? ? - nó trừng mắt nhìn hắn - Nói chung là không được - hắn đuối lí . Khẽ liếc sang MinhVũ . Nhận được cái nhìn trìu mến từ em rể và những lời đedọa tịch thu tài sản từ " ngân hàng " . Vũ nhìn nó cười trừ - Xin lỗi bé yêu nha . Anh và Băng không thể di cư bất hợp phápđược đâu . Mà nhà anh cũng gần nhà em đấy thôi . Ở ngay trongmột khu luôn mà . Khi nào em muốn , anh sẽ lập tức đi sang nhàem dù mưa gió bão bùng hay giông lốc đi chăng nữa - Hứ Băng đạp chân nó . Nó gắt lên - Điên hả ? Sao đạp chân tao ? - nó trừng mắt lên - Nè ! Người này là ai . . . . . ? - Băng chỉ tay vô hắn - Hắn hả . . . - nó nhìn hắn , vẻ mặt hậm hực - Là ck cô ấy - hắn trả lời - Hả ? ? ? - tiếng hét động trời của Vũ và Băng làm không gian vô cùng dữ dội - Im đi ! - nó hét cũng không kém phần haingười hồi nãy Tất cả im lặng đến tột độ . Đếnnỗi chỉ lo ăn nếu không muốn nó nổi cơn điên . Thấy lửa đã bớt nóng . Vũ nhìn hắn - Tao không ngờ mày lại làck của em gái đấy . Mới nghe mà đã thấy ngồ ngộ . Không nóisớm gì cả . Làm tao định gặp sẽ cho tên đó tơi bời . Từ naythì không được bắt mặt anh vợ . . . - Hoàng - Minh - Vũ - giọng nói mang âm độ của nó - Được rồi . Anh sẽ im lặng *** - Dọn đi nha - Hả ! Sao anh / tao phải dọn - 3 người đồng thanh - Ba người đâu làm gì đâu - nó hững hờ Vk ck nhà Vũ bắt đầu dọn dẹp nhưng hắn vẫn ung dung lướt điện thoại . Vũ vô cùng bực mình - Lâm Hàn Thiên . Còn không mau dọn dẹp - Tại sao ? - hắn nhìn Vũ - Tại sao ? Mày đâu có làm gì đâu - Vũ bực dọc - Anh vợ àh . Anh nên làm gương đi . Vk em đã nấu cho vk ck anh ăn rồi - Lâm Hàn Thiên . . . . Chú mày . . . . Được lắm ! ! Vũ và Băng đi ra ngoài với bộ mặt vô cùng ấm ức - Hai người bị gì vậy - nó hỏi - Bị gì ! Bé nói nghe ngây thơ dữ . Nhìn thành chồng yêu củabé đi - Vũ chi tay vào hắn - đang ngồi lạc quan nhắm mắt nghenhạc - Hắn làm sao ? - Làm . . . . Làm . . . . - Anh bị gì vậy - Anh ấy quá xúc động ấy mà - Băng đứng sau lưng Vũ . " Bốp " - Như vậy thì sẽ không sao nữa - nhỏ cười - Àh . Vậy sao ? Anh hai với nay đi chơi không - nó kéo cậu ngồi xuống - Tối nay sao ! Ý kiến không tồi đâu - cậu vỗ má nó - Vậy đi đâu ! - Băng hỏi - Bar Devil - cậu hứng khởi - Ok . 8 h tại nhà anh nha ! Bye bye - nó đi ra cửa Hắn đứng dậy , bước theo sau nó . Trên đường về . Không ai nóivới ai câu nào . Một sự vĩnh mịch . Chiếc xe dừng lại trong sân . Hắn mở dây an toàn , nhìn sang thấy nó ngủ từ lúc nào .Bước nhanh sang cửa bên , mở cửa rồi bế nó vào nhà . Nhẹnhàng đặt nó xuống giường . Thiên lật mình nằm ngay bên cạnhnó . Nhìn vào khoảng không trung bao la , bàn tay đan vào nhữngngón tay nó - Bàn tay này lớn như thế này rồi đấy - rồi hôn nhẹ lên mu bàn tay nó
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75
Chương sau