Sáng hôm sau , trời vẫn mưa rả rích , sắc trời âm u vô cùng khó chịu . Trong ngôi biệt thự , nó đang ở trong bếp , cử chỉ như một đầu bếp chuyên nghiệp . Nó hiện tại đang chuẩn bị cho hắn một ít cháo . Còn về hắn , từ tối hôm qua đến giờ vẫn sốt như vậy , chưa hề tỉnh dậy . Nó bưng bát cháo đang nghi ngút khói từ từ bước qua từng bậc cầu thang . Mở cửa phòng , nó thấy hắn đã tỉnh tự bao giờ . Hắn đang ngồi dựa vào thành giường . Mắt khẽ nhắm lại , sắc mặt có chút nhợt nhạt . Nó nhẹ nhàng đặt khay đồ bên tủ đầu giường lay nhẹ vai hắn - Anh dậy ăn đi Nói rồi nó đứng dậy , quay lưng bước ra ngoài . Nhưng nó chưa kịp bước nổi một bước chân đi thì bàn tay của ai đó đã khẽ nắm lấy bàn tay nhỏ của nó . Cái nắm tay ấm áp , nó nhìn lại . Gặp Cái ánh mắt của hắn đang nhìn mình nó chỉ biết cười như con ngốc - Tôi xin lỗi . Tôi đùa hơi quá . Mà khi anh đi là có mang xe cơ mà . Sao lúc anh về lại không có xe .
Nghĩ đến đây , hắn chỉ hừ lạnh một tiếng , tay nó vẫn đang ở trong tay hắn , mấy lần nó cố vùng ra nhưng hắn lại càng nắm chặt hơn . Nó thở dài nhìn hắn -
Anh mau ăn đi ! - nó thúc dục
Hắn nhíu mày nhìn bát cháo rồi lại nhìn nó - Anh không phải sợ . Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-thien-tai-anh-nho-em/19292/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.