Bầu trời trong xanh không một gợn mây.
Sáng sớm, không khí tươi mát sạch sẽ, cảm giác chỉ cần hít căng lồng ngực là tràn đầy năng lượng để bắt đầu ngày mới.
Mẹ Lâm đang loay hoay ở vườn hoa trong sân nhà, tay cầm kéo tỉ mỉ lựa chọn từng bông hoa đẹp nhất để bày trong phòng khách.
Đương lúc đắn đo không biết chọn màu nào, chợt thoáng thấy Lâm Tuyết không biết đã đứng ở ban công trên lầu từ lúc nào, người ghé trên lan can nhìn xuống phía này, bà cất giọng hỏi:
- "A Tuyết, con thấy hồng hay vàng thì được hơn?"
Hôm nay là ngày trường cho mượn để làm điểm thi, Lâm Tuyết danh chính ngôn thuận được nghỉ vậy mà lại bất ngờ dậy sớm. Cô hơi rướn người ra phía trước, nhìn xuống đáp:
- "Ưm~ đều đẹp mẹ ạ". Mới sáng sớm vừa thức dậy nên giọng cô còn ngái ngủ, nũng nịu lại mềm mại.
- "Haizzz, con chọn giúp mẹ đi, khó chọn quá". Mẹ Lâm nâng niu từng cánh hoa còn đọng sương sớm, nhíu mày khó xử.
- "Aaa...vậy....màu hồng đi mẹ, phối...phối với bình hoa kia sẽ hợp hơn đấy".
Mẹ Lâm nhìn nhìn, lập tức gật gù đồng ý: "À...con nói phải, màu này, còn màu này nữa...". Hỏi ý Lâm Tuyết xong, bà lại tiếp tục tập trung vào công cuộc cắt tỉa hoa lá của mình.
Vườn trong khuôn viên nhà Lâm Tuyết được người định kỳ đến chăm sóc, hoa cỏ tươi đẹp thay phiên khoe sắc quanh năm. Lúc này đang trong mùa hoa nở rộ, từng đợt hương thơm theo gió lan toả khắp nơi, đứng trên ban công tầng hai cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-that-me-nguoi/469546/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.