Lâm Tuyết dạo gần đây hết giờ học bơi sẽ luôn ở lại luyện tập, bộ dạng chăm chỉ tới nỗi bạn bè ai ai cũng phải cảm phục. Càng cảm phục thầy Trình, có thể kiên nhẫn như thế với một học sinh "kém".
Lâm Tuyết cũng cảm phục sự kiên nhẫn của thầy, tất nhiên là trên phương diện hoàn toàn khác rồi.
Kiên nhẫn với huyệt nhỏ của cô.
Lão sư của cô càng ngày càng lớn mật, bạn học chưa ra về hết, đã chờ không kịp mà kéo cô vào phòng thay đồ nam. Sau đó người trực tiếp mà đè tới, ép Lâm Tuyết chu mông, hai tay chống lên vách tường.
Vách tường mỏng như tấm ván gỗ, ngay cách vách là phòng thay đồ nữ, có thể nghe được tiếng loạt xoạt cùng thanh âm trò chuyện khi có khi không của nữ sinh bên kia.
Trình Hựu biết vậy nhưng càng không sợ, còn có vẻ kích thích hơn bình thường rất nhiều. Tay đỡ lấy gậy thịt sưng to của mình, vén quần bơi của Lâm Tuyết qua một bên, hất hông một cái đi thẳng vào huyệt động sớm đã tràn đầy mật dịch.
- "Ưm thầy ơi...nhẹ chút..." Lâm Tuyết cắn môi nhỏ giọng nài nỉ. Trình Hựu nện vào liên tục vừa sâu vừa mạnh, theo đà này bên kia sớm muộn cũng nghe ra được tiếng "bành bạch" bên này là gì.
- "Hừ...cắm nhẹ làm sao tiểu huyệt này sung sướng được." Nghĩ tới một đoàn nữ sinh không hay không biết gì đang vô tư bên kia, mình bên này lại cắm Lâm Tuyết đến sảng, côn thịt bất giác to thêm một vòng, hắn lấy hai tay bám chặt trên eo Lâm Tuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-that-me-nguoi/469530/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.