Vì không ngờ mình câu dẫn được thể dục lão sư sớm như vậy nên Lâm Tuyết không dặn dò gì trước với lái xe, thế nên đúng giờ tan học xe đã đến đón như thường lệ. Cô đành phải chịu đựng ngứa ngáy mà ra về, hẹn thầy Trình vào tuần sau "học bơi" tiếp tục vậy. Vả lại, ngon ngọt đến miệng quá dễ dàng không phải sẽ rất nhàm chán hay sao?
Vừa lên xe, điện thoại của mẹ Lâm đúng lúc gọi tới, thông báo bố mẹ lại phải đi công tác nước ngoài đột xuất, lần này là hai tuần. Lâm Tuyết từ bé đã không xa lạ gì với trường hợp này, tập mãi thành quen, nhanh chóng vâng dạ để hai người yên tâm. Đang định cúp máy, mẹ Lâm bên kia chợt nhớ chuyện gì, gấp gáp hô:
- "Khoan đã, a Tuyết"
- "Sao ạ mẹ? Có chuyện gì gấp vậy ạ?"
- "Mẹ vừa nhớ ra, chưa nói cho con, Chu thúc thúc tối hôm qua bị xuất huyết dạ dày, giờ đang ở bệnh viện"
Lâm Tuyết nghe vậy sửng sốt một hồi:
- "Sao ạ? Không phải Chu Thanh thúc đang đi công tác sao mẹ?" - cô nhớ rõ, Chu Thanh có gọi vài lần, còn nói với cô có thể hết tuần này mới kết thúc công việc.
- "Ừ, đáng lẽ là như vậy, nhưng ở công ty bên này lại có việc quan trọng phát sinh, phải về nhanh trong đêm. Kết hợp nhiều ngày lao lực quá độ, cho nên..."
- "Vậy..." giọng Lâm Tuyết lo lắng.
- "Không sao, con yên tâm. Biết con quan tâm thúc ấy nhất nên tối qua mọi người không cho con biết, tránh lo lắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-that-me-nguoi/469522/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.