Trình Hải nhanh chóng ngồi xuống, che giấu người bên dưới và côn thịt đang hừng hực giương cao.
Mọi người tiến vào, hình ảnh nhìn thấy dĩ nhiên là Trình lão sư chăm chỉ bên tập giáo án, gương mặt nghiêm túc hơi căng lại như có điều suy nghĩ.
- "Trình lão, lúc nãy gặp trò Lâm Tuyết thế nào? Cô bé có gì khó khăn không?" Giáo viên Ngữ văn bắt đầu tò mò bát quái.
- "Ừ, trò ấy có hơi...lúng túng. Nhưng vẫn biết ưu tiên việc học trên hết" - Trình Hải từ tốn lựa lời mà đáp.
Còn hơn ba mươi phút nữa mới vào tiết buổi chiều, các giáo viên người thì tranh thủ chợp mắt ngủ trưa, người bắt đầu nhóm lại trò chuyện rôm rả, bầu không khí cả phòng vô cùng thoải mái.
Trừ Trình Hải.
Tất nhiên không phải căng thẳng vì giáo án rồi.
Lâm Tuyết trốn dưới gầm bàn, tim đập thình thịch như sắp rớt ra ngoài. Áo sơ mi cùng áo ngực ướt nước lúc nãy, bây giờ dán vào da có hơi lạnh, cô trực tiếp cởi ném ra, cả người trên giờ hoàn toàn trống trải. Trình Hải nhìn xuống, hai luồng nhũ tiên tròn trịa no đủ không có gì che chắn trực tiếp đập vào mắt, không tự chủ được nuốt nước bọt, hạ thân lại trướng thêm một chút.
Gầm bàn khá hẹp, Lâm Tuyết co người lại, vừa vặn ngồi giữa hai chân Trình Hải.
Liếc mắt sang, côn thịt to lớn đang sừng sững trước mặt.
Là to nhất trong các loại côn thịt cô từng trải qua, sẫm màu, vì vừa qua kích tình ban nãy mà chưa được thoả mãn nên vẫn không hề có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-that-me-nguoi/469520/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.