Đoàn xe của Lãnh Ngạo đã về tới biệt thự Nam Cung. Do đã được thông báo là Băng Tâm sẽ về nên khi nhị vị lão gia nghe tiếng động cơ xe liền ra ngoài cửa phòng khách đứng đợi. Thấy bóng dáng cô xuất hiện liền đi ra đón, Băng Tâm vội chạy tới đỡ lấy hai ông nói :
" Hai nội đi đâu ra ngoài này vậy? Trời lại nắng thế này nhỡ bệnh thì làm sao mau vào trong thôi. "
Doãn lão : " Linh Nhi cuối cùng con cũng về, ông còn tưởng con bỏ lão già này mà đi không quan tâm tới ông nữa. "
Băng Tâm : " Làm gì có. Ông nội nghĩ nhiều rồi, mau vào trong thôi hai ông. "
Băng Tâm cùng Nam Cung lão và Doãn lão bước vào trong, Lãnh Ngạo chỉ có thể ấm ức nhìn theo. Cô đỡ hai ông ngồi xuống ghế rồi hỏi :
" Hai ông à. Lần khác trời nắng nnhư vậy thì đừng ra ngoài dễ bị bệnh lắm đấy. "
Nam Cung lão : " Linh Nhi con không cần lo sức khỏe của hai ông còn tốt lắm hơn nữa chỉ là nắng buổi chiều không gay gắt lắm đâu. " Doãn lão gật đầu phụ họa.
Doãn lão : " Ông nội còn tưởng con đi không về nữa. "
Băng Tâm : " Làm gì có chuyện đó, ông nội còn ở đây con nào đi đâu được. "
Nam Cung lão : " Linh Nhi con nói ông nội nghe có phải thằng nhóc này bát nạt con không? Bởi vậy nên con mới tức giận bỏ đi. " Vừa nói Nam Cung lão vừa bắn ánh mắt ’ Yêu thương ’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-sat-thu-cua-thien-long-lao-dai/1202271/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.