Người đàn ông đó bước tới đứng đối diện với Băng Tâm, tay đưa lên dần dần kéo mũ áo xuống, để lộ ra khuôn mặt của mình, ông ta cười lên hai tiếng rồi đáp :
" Haha đúng là tuổi trẻ mắt quan sát rất tốt. Đúng là tao đây, mày không ngờ đến à? mạng tao mày nghĩ một con ranh như mày có thể lấy được sao? "
Băng Tâm : " Ông sai rồi La Đạt. Thứ tôi muốn không phải mạng của ông. "
La Đạt khó hiểu hỏi lại :
" Vậy mày muốn gì? "
Băng Tâm : " Chính là khiến cho ông sống không bằng chết, khiến cho La Gia các người gà chó cũng không yên. " Nói rồi Băng Tâm rút súng ra chĩa về phía của La Đạt, thuộc hạ của ông ta thấy vậy cũng chĩa súng về phía cô.
" Haha, giọng điệu này… thật cứng cỏi. Huyết Long mày nhìn xem đây là địa bàn của tao người ở đây toàn bộ đều là người của tao. Mày như vậy không phải là đang lấy trứng chọi đá sao? "
Băng Tâm nghe vậy thì khinh thường :
" La Đạt, ông đúng là có già mà không có khôn. Đúng tôi ở trong giới này ít hơn ông nhưng tôi ăn muối chưa chắc đã ít hơn ông đâu. " Nói dứt câu Băng Tâm nổ súng gϊếŧ chết kẻ đứng bên trái La Đạt.
" Mày… " Ông ta thấy Băng Tâm dám động thủ thì tức giận xiết chặt khẩu súng trong tay.
Băng Tâm : " Ông không dám gϊếŧ tôi ngay lúc này đâu. Vì ông bây giờ đã già La Gia các người chỉ còn trông chờ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-sat-thu-cua-thien-long-lao-dai/1202268/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.