Tại phòng làm việc của Lãnh Ngạo.
Băng Tâm : " Người đã chẳng có ai nữa anh cũng không nhất thiết phải tỏ ra là mình ga lăng. Thả tôi xuống đi. " Lãnh Ngạo thả cô xuống, nhún vai đắc ý nói.
" Anh cũng đâu tỏ ra là mình ga lăng. Bởi vì nó là bản chất rồi . " Băng Tâm nghe anh nói như vậy thì coi như không nghe thấy, bước qua anh tiến về phía bàn tiếp khách.
Băng Tâm : " Đừng dài dòng nữa, và cũng đừng làm mất thời gian của nhau. Tôi rất bận, và tôi tin rằng anh cũng vậy, vào thẳng vấn đề đi. Ông nội đang ở đâu. " Lãnh Ngạo vẫn giữ vẻ mặt cùng thái độ gợi đòn ấy. Anh cũng đi lại ngồi xuống bên cạnh cô ngả ngớn trả lời :
" Em hỏi ông nội anh sao, Ông ở Nam Cung Viên, yên tâm ông rất khỏe, một ngày mắng anh không biết bao nhiêu lần luôn đấy. Khỏe lắm "
Băng Tâm : " Nam Cung Lãnh Ngạo, Tôi không có thời gian để đùa với anh đâu. Nếu anh không nói tôi tự tìm. Xem ra tôi tới đây hôm nay phí công vô ích rồi. " Dứt câu Băng Tâm đứng dậy định đi, thì nghe Lãnh Ngạo nói :
" Gì mà phí công vô ích chứ? Anh đã trả lời rồi mà. Ông đang ở Nam Cung Viên, rất khỏe… và ông cũng rất nhớ em. " Im lặng một lúc Lãnh Ngạo nói tiếp :
" 19 năm trước khi Doãn Gia xảy ra chuyện anh đang ở nước ngoài, khi đó anh cắt đứt toàn bộ liên lạc với mọi người, anh học xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-sat-thu-cua-thien-long-lao-dai/1202214/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.