Sau khi kết thúc phiên toà Lâm Như liền chạy ngay tới chỗ của Âu Diệc Phong. Từ lúc bắt đầu phiên toà đến giờ cô luôn ngồi dưới hàng ghế vô cùng lo lắng nhưng mà bây giờ gương mặt lại hớn hở vui mừng.
- "Chúc mừng!"
Lâm Như cười tươi. Hắn thấy nụ cười ấy trong lồng ngực bỗng đập thình thịch như đánh trống,tâm trí bỗng chốc rối bời chỉ buoitj miệng đáp lại câu "Ừ,cảm ơn!" rồi nhanh chân sải bước đi khuất. Lúc ra khỏi cửa thì bị bị một giọng nói từ phía sau gọi lại.
- "Âu Thượng tướng,tôi...xin trả lại cái này...của ngài."
Giọng nói đấy là của gã "nhân chứng" kia. Trên tay gã cầm chiếc đồng hồ kia giơ ra trước kính cẩn cúi đầu. Âu Diệc Phong im lặng nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ.
Không nghe thấy Âu Diệc Phong đáp lại câu nào hắn liền vội giải thích.
- "Cái đồng hồ này tôi xin trả lại cho ngài,tôi xin lỗi ngài rất nhiều...do tình thế ép buộc mà tôi...tôi..."
- "Cứ giữ lấy đi,đem bán nó mà trang trải cho gia đình." Âu Diệc Phong liền ngoảnh đầu rời đi.
- "Nhưng mà...thứ này quá đắt...tôi..." Gã ấp úng,nói chuyện với Âu Diệc Phong làm lão vô cùng căng thẳng.
Âu Diệc Phong kiên nhẫn nói tiếp một câu: -"Tôi không dùng lại đồ đã bị người khác làm bẩn." rồi đi ngút.
Tên đại cẩu này đúng là chả nói được câu nào khiến người ta vừa ý.
Sau vụ việc lần đó mọi chuyện lại bắt đầu trở về đúng quy luật. Âu Diệc Phong thì ngồi trong phòng làm việc từ sáng đến tối hoặc có khi thì đến bãi tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/933140/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.