Chiều xuống,ánh hoàng hôn chiếu rọi cả sân toả ra thứ ánh sáng dát vàng kì diệu,lung linh huyền ảo. Ở giữa cái thứ ánh sáng kì diệu ấy có một cô gái ngồi ở hàng ghế đá nhìn ngắm bầu trời,tận hưởng khoảnh khắc chiều tà.Một làn gió nhẹ vút qua làm cho chân tơ kẽ tóc của cô gái rung rinh.Ánh nắng hắt lên khuôn mặt mĩ miều đẹp tựa nàng Hằng Nga của cô gái. Cô gái ngồi nghỉ ngơi thong thả,lưng tựa ra phía sau thành ghế đầu ngửa ra phía sau. Một ngày khá là mệt mỏi. Cô ánh mắt nhìn chăm chú chiếc lá khô trên cây chờ xem thử nó có rơi xuống hay không.
Một...hai...ba...bốn...
Chiếc lá bị một làn gió nhẹ đi qua làm cho rơi xuống,trùng hợp thay lại rơi xuống gương mặt mĩ lệ ấy.Bàn tay thon dài nhặt chiếc lá giơ lên cao để cho những tia nắng chiếu qua chiếc lỗ nhỏ trên chiếc lá bất giác khoé môi của cô gái lại cong lên,cười rạng rỡ. Cảm giác như tất cả mệt mỏi trong ngày bỗng chốc bị xua tan đi hết,không còn cái cảm giác uể oải nữa mà thay vào đó là sự thoải mái đến lạ thường.
Rồi bỗng từ trong túi của cô vang lên tiếng "reng reng reng" của chiếc điện thoại. Cô thả nhẹ nhàng chiếc lá trên tay rơi xuống mặt đất từ từ lấy trong túi áo ra chiếc điện thoại. Cô nhấn trả lời thì đầu dây bên kia vang lên tiếng của ba cô,ba cô thông báo với cô rằng họ đã về nước giờ này đã về đến nhà bảo cô rằng tối nay về ăn bữa cơm gia đình.Cô dạ dạ vâng vâng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/933127/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.