Âu Diệc Phong cuối cùng cũng đã xử lí mọi việc ổn thoả. Hắn cùng với những người cảnh sát khác đã tìm ra được tên cầm đầu đứng sau vụ giết chóc này. Nhưng bây giờ muốn bắt bọn chúng lại cũng không phải là chuyện dễ dàng gì,bọn chúng cực kì tinh vi,tàn độc,giết người không đếm xỉa lần này phía cảnh sát phải cảnh giác,bố trí lực lượng cụ thể để kịp thời ứng phó,tóm gọn tất cả chúng.
Giờ cũng đã chiều tối hắn liền lao xe nhanh đến bệnh viện để thăm cô,hắn lo lắng rằng không biết trong lúc mình không có mặt liệu có xảy ra việc gì hay không.
Hắn đi nhanh đến phòng bệnh của cô,thấy một số bác sĩ đang đứng trước cửa hắn liền hung hăng đi tới.
- "Cô ấy xảy ra cuyện gì sao?"
Mấy người bác sĩ đó giật mình khi nghe thấy cái giọng nói khàn khàn ồm ồm ấy của hắn.
- "Thì ra là Âu nhị thiếu gia!" Một tên bác sĩ chợt lên tiếng.
- "Sao rồi?" Âu Diệc Phong hỏi.
- "Cô ấy lúc nãy có bị đau đầu một chút rồi ngã lăn xuống sàn may mà có một y tá ở đó chạy đến đỡ kịp."
- "Giờ thì sao rồi?"
- "Cô ấy đã ổn hơn rồi cũng mới vừa ăn cơm xong."
- "Ừ,vậy mấy người đi được rồi!"
Mấy người bác sĩ nhẹ nhàng cúi đầu chào rồi lẳng lặng đi về tiếp tục công việc của mình. Tất cả bọn họ đều sợ Âu Diệc Phong một phép vì...hắn chính là người góp phần gây dựng nên cái bệnh viện này. Nói thì có vẻ hơi vô lý nhỉ nhưng đó là sự thật đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/933123/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.