Lâm Như khó hiểu đi theo Âu Diệc Phong lên tận trên phòng làm việc của hắn. Vừa đi vừa nghĩ lại cái cảnh lúc nãy Bạch Nhược Phi khiến cô cười tủm tỉm. Đến vào phòng làm việc của hắn,cô nhanh chân đến ghế ngồi xuống,bật cười.-"Hahaha! Chắc tôi cười chết mất! Tại sao trên đời lại có một người ngu ngốc đến thế nhỉ!"
Hắn thấy cô cười lền nhăn mặt. -"Cô cười cái gì?"
- "Tôi thích thì cười thôi anh cấm được à? Không ngờ một con người như anh mà lại có vợ được luôn đấy! Tôi cứ nghĩ anh thích đàn ông cơ! Thiệt là cảm giác!"
Hắn vẻ mặt đầy sát khí nhìn cô,cô liền quay đi tránh ánh mắt đấy của hắn.
- "Anh gọi tôi đi theo anh làm gì? Đừng có nói là trả thù cho 'phu nhân' của anh đấy nhé?!"
Hắn nghiêm nghị hỏi: -"Cô biết cô đã làm loạn cả cái doanh trại này hay không?"
- "Ủa? Gì vậy trời?! Tôi làm loạn gì chứ có cái cô Bạch Nhược Phi gì đó của anh ấy!"
- "Nhưng trong tình huống này có nhiều cách xử lý hơn là việc cô cãi tay đôi với cô ta."
- "Này anh,anh là người lớn đấy ăn nói cho đàng hoàng vào nha! Không phải vì anh mà cô ta đến đây làm loạn nữa à?"
- "Đừng có biện minh nữa! Cô bị phạt tưới tất cả bồn hoa trong doanh trại!"
Cô như muốn điên lên,đứng dậy nói với Âu Diệc Phong: -"Này,tôi đã làm gì sai chứ? Anh có bị sao không vậy hả? Bắt tôi phải xách nước tưới hoa,điên rồi à?"
- "Đại tướng Ngô đã cho tôi quyền giám sát cô. Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/242071/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.