____3 ngày sau____Sức khoẻ cô bây giờ cũng đã tốt hơn,sắc mặt cũng đã hồng hào trở lại. Vì sợ cô cơ thể yếu đuối dễ đổ bệnh nên ông Ngô Lý Sang đã phân công cho cô làm ở phòng bếp. Công việc của cô chỉ có nấu ăn cho các vị tướng lĩnh,quân nhân trong doanh trại.
Cô đi đến phòng bếp. Bước vào trong cô đã thấy mọi người đang chuẩn bị đồ để nấu cho trưa nay. Nấu ăn phải dậy và chuẩn bị từ rất sớm vì doanh trại có số lượng quâm nhân đông,nếu dậy muộn thì sẽ không nấu kịp.
Thấy bóng dáng của cô ai nấy đều vui mừng,niềm nở đón tiếp. Tất cả mọi người ở đây đa số đều là nữ nhưng cũng có một vài chàng trai. Một chàng thanh niên tiến tới chào hỏi cô:
- "Em chào chị ạ! Chị chính là Lâm Như phải không ạ?"
Cô ấp úng: -"À đúng rồi,tôi chính là...Lâm Như đây,có chuyện gì không?"
Mọi người ở đó bắt đầu tiến lại vây quanh cô.
- "Hạnh phúc quá đi mất! Không ngờ cuộc đời em lại gặp được chị ở đây!" Một cô gái vui mừng nói.
- "Chúng em rất vui khi được gặp chị ạ!"
Lâm Như có phần hơi lúng túng,e ngại đáp: -"Tôi cũng rất vui khi gặp mọi người,mong được mọi người chỉ dẫn!"
Sau đó mọi người tự giới thiệu về bản thân mình. Nhìn chung thì mọi người ở đây đều nhỏ tuổi hơn cô. Họ bắt đầu công việc của mình,chuẩn bị tất cả những vật liệu cần thiết. Việc nấu ăn đối với cô là một chuyện dễ dàng vì ở nhà lúc nào rảnh rỗi cô lại thử nấu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/242068/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.