Cô ôm một cục tức siêu tốc khổng lồ trở về nhà. Biệt thự của Lâm gia vô cùng lớn,lộng lẫy,hoành tráng. Cánh cổng dát vàng kia trông thật sang trọng làm sao. Lâm Như mệt mỏi đi vào nhà. Mở cửa ra đã thấy chú chó Đậu Đậu lông màu trắng tựa như tuyết của cô. Nó chạy đến nhảy chồm vào cô. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống vuốt ve nó một lúc. Ba mẹ cô đã đi chơi để kỉ niệm ngày cưới của họ,ông bà này dù tuổi đã không ít nhưng tình cảm thì chồng chất như núi. Bà vú Trần không biết từ đâu đi ra,cúi chào cô.-"Chào tiểu thư."
- "Có gì ăn chưa ạ? Cháu đói chết mất!". Cô nói với giọng mếu máo,đáng yêu như một đứa trẻ vậy. Vú Trần thấy thế không nhịn được liền bật cười, dịu dàng nói:
- "Sẵn sàng hết rồi, chỉ chờ tiểu thư vào ăn nữa là được."
Cô vui mừng sung sướng mà nhảy cẫng lên: -"Vú Trần người là tốt với cháu nhất."
- "Haha! Mau vào ăn đi không thì nguội mất."
- "Vâng ạ!"
Cô cười hớn hở rồi ào ao chạy vào bàn ăn. Trên bàn toàn là những món mà cô thích đặc biệt là món thịt sườn. Cô vui vẻ ăn ngon lành,miệng nhai nhóp nhép. Vú Trần quả thật rất hiểu cô.
Vú Trần năm nay đã 58 tuổi,quê ở làng X. Chồng bà đã chết trong một vụ hoả hoạn,bà lại không có con nên vào lúc cô sinh ra bà ấy đã được Lâm phu nhân chọn làm vú nuôi cho Lâm Như. Và kể từ lúc đó bà ấy bắt đầu xem Lâm Như như con của mình vậy,đối xử bằng cả tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-phong-cach-thich-treu-choc-thuong-tuong/242054/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.