Vừa sáng, Bạch Cửu Ngôn đã đi ra ngoài.
Lúc tối do ngâm nước khá lâu, cơ thể cô có lẽ đã bị cảm rồi. Đầu óc cứ lâng lâng quay cuồng.
Chỗ Dạ Minh Hàn.
Trong phòng, ánh nắng le lói chiếu xuyên qua tấm rèm cửa màu xám. Không chỉ có tấm rèm cửa mang màu sắc tối tăm, mà mọi thứ như chăn hay ga giường cũng tương tự vậy.
Dạ Minh Hàn ngồi tựa lưng vào cái gối kê sau lưng, anh dai dai hai bên thái dương.
Tối qua do tâm trạng không tốt nên uống hơi nhiều, chỉ nhớ được lúc về nhà thì đã đụng mặt Bạch Cửu Ngôn và nói với cô điều gì đó, còn những chuyện như cảnh cáo và đe dọa cô, anh hoàn toàn không nhớ gì cả.
Dạ Minh Hàn bước khỏi giường, anh đi vào phòng tắm cởi bỏ chiếc áo sơ mi và chiếc quần dài trên người ra, mở nước trên vòi sen rồi đứng bên dưới hứng trọn nước lên người.
Mái tóc đen của anh bị nước dội lên nên phủ cả ra trước mắt, Dạ Minh Hàn dùng tay vuốt ngược về phía sau.
Cái khung cảnh hoa mỹ và bổ mắt này...thật khiến người ta dễ điên đảo mà!
...
Sau khi tắm xong. Dạ Minh Hàn chỉ mặc trên người chiếc áo sơ mi đơn giản cùng với quần tây đen. Hôm nay anh không phải đến công ty mà ở nhà tiếp đối tác.
Vị đối tác này rất ít lộ diện nên đã yêu cầu anh bàn bạc công việc ở một chỗ càng ít người càng tốt. Vì thế, Dạ Minh Hàn chọn ngay địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-boi-nhut-nhat-cua-tong-tai-lap-di/2676615/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.